THÁNH.DOMINICO (ĐA-MINH) Linh mục (1170-1221)
Một ngàn một trăm bảy mươi (1170),
Tây Ban Nha quốc, chào đời Đa-Minh.
Quanh con trẻ, những điềm lành
Tiên báo tài đức, hiển danh sau này.
Tuổi thơ lòng đã mê say:
Hãm mình, cầu nguyện, ngày ngày chuyên tâm.
Trinh Nữ hiện đến bảo ban,
Dạy cậu lần hạt, tính toan sau này.
Học hành thông thái hơn người,
Mười bốn (14) tuổi đã sáng ngời tài, nhân.
Khi được hăm bốn (24) tuổi xuân,
Thiên chức Linh mục được ban cho Ngài.
Thời ấy Giáo Hội Phương Tây,
Có nhiều bè rối đồng thời nổi lên.
Cha Đa-Minh lĩnh lệnh truyền,
Đi tới nước Pháp lo yên việc này.
Trải nhiều sóng gió, đắng cay,
Mà kẻ lạc giáo chưa quay trở về.
Đa-Minh cầu nguyện sớm khuya,
Trinh Vương hiện đến vỗ về ủi an:
“Con hãy giảng dạy chúng dân,
Lần hạt, suy ngắm từng phần cao siêu.”
Vâng lời, Ngài đã giảng rao,
Truyền bá, cổ động hướng vào Nữ Vương.
Kết qủa đem lại phi thường:
Bè rối tan rã, tìm đường ăn năn.
Ngài quên hết mọi khó khăn,
Trải Tây, Pháp, Ý rao truyền Mân Côi.
Tội nhân, gần gũi từng người,
Ngài khuyên nhủ giúp họ quay trở về.
Kẻ nghèo khó, Ngài chẳng nề,
Xả thân cứu giúp không hề từ nan.
Lập Dòng Giảng thuyết (OP) – chuyên cần,
Lập Dòng Nữ; lập “Huynh Đoàn Giáo Dân” (Dòng Ba).
Dòng Đa-Minh ở Việt Nam,
Tử Đạo: ba tám (38) Chứng Nhân Anh Hùng.
Công cao, Đức trọng vô cùng,
Chúa gọi về hưởng Thiên Cung đời đời.
Thế gian năm mốt (51) năm thôi,
Thiên Đàng mãi mãi sáng ngời Hào Quang.
Tg. Hung Vu
NHÀ CHA TA LÀ NƠI CẦU NGUYỆN
Một hôm Chúa đi vào Đền thờ,
Thấy – nơi Thánh – đang bị uế nhơ:
Nơi này bàn đổi tiền kiếm lợi,
Chỗ kia bày đủ thứ bán/mua.
Người kết roi bằng những chiếc dây
Xua đuổi kẻ buôn bán khỏi đây.
Bàn đổi tiền lật tung, hất đổ.
Nhiệt tâm làm thanh sạch nơi này.
-”Nhà Cha Ta là nhà nguyện cầu.
Ngươi biến thành hang trộm cướp sao ?”
-”Ông lấy quyền chi làm như vậy ?
Ông có uy lực lớn vậy sao ?”
-”Các ngưoi phá đi Đền thờ này.
Nội 3 ngày Ta làm lại ngay !”
-”Tổ tiên xưa trăm năm tạo dựng.
3 ngày Ông làm được ? Lạ thay !”
Chúa ám chỉ về Thân xác Mình
Chịu chết 3 ngày sẽ Phục sinh.
Bọn chứng gian sau dùng câu ấy
Đến trước Cai-pha để tâu trình.
Khi ta đặt chân đến Nhà thờ
Hãy nhớ – Nhà Tạm – Chúa đang chờ.
Bước khoan thai, vòng tay, cung kính,
Cúi đầu chào Chúa lúc ra/vô.
Đền thờ – thân xác của chúng ta
Tràn đầy Ân sủng Chúa Ngôi Ba.
Ráng giữ đừng để cho ô nhiễm,
Xứng rước Thánh Thể Chúa chúng ta!
Tg. Vu Hung
CẦU NGUYỆN THẾ NÀO
Miệng cầu mà lòng ở đâu đâu :
Nghĩ cách làm chi để mau giàu.
Toan tính tương lai và sự nghiệp…
Để khỏi lo ra, giữ thế nào?
Kể lể : công đức với ăn chay,
Giữ nghiêm luật lệ hết mọi ngày…
Nghênh ngang, tự đắc- ông Biệt phái
Tới gần Cung thánh đứng khoanh tay.
Nhớ lại : những thủ đoạn gian tham,
Phù thu, lạm bổ…trái lương tâm.
Đứng nép góc khuất- người thu thuế
Đấm ngực xin tha thứ lỗi lầm.
Cung cách khác nhau của hai người.
Ta nghe chính Chúa phán một lời :
“Người này ra về được tha tội.
Kẻ kia đi xuống uổng công thôi.”
Trong khi cầu nguyện phải thưa sao
Để đẹp lòng Chúa? Chẳng dễ đâu.
Nhưng đâu có phải là quá khó :
Chân thành khiêm tốn, nhớ làm đầu.
CHÚA GIÊSU HIỂN DUNG
Ta-bo-rê đỉnh núi cao vời!
Dung mạo Chúa sáng hơn mặt trời.
Y phục rạng ngời như tuyết trắng.
Rực rỡ Dung nhan giữa đất trời.
Tả hữu Chúa, lúc ấy hiện về,
Có Ê-li-a với Mô-sê.
Cùng đàm đạo về cuộc thương khó
Mà Người sẽ chịu một ngày kia.
Từ trời – như tiếng sấm phán ra :
“Đây là Con yêu dấu của Ta.
Các ngươi nghe lời Người phán dạy.
Vì Người Con rất đẹp lòng Ta”.
Phê-rô, Gia-cô-bê, Gio-an,
Ba môn đệ hằng theo Chúa luôn.
Chúng kiến Thầy hiển dung vinh hiển,
Xin dựng ba lều giữa thiên san.
Kết nối thời gian thật tuyệt vời :
Nhân vật thời Cựu Ước – hai người.
Chúa Giê-su cùng ba môn đệ,
Là phần Tân Ước hiện diện đây.
Cả ba môn đệ như trong mơ :
Giây phút vinh quang thật bất ngơ !
Xuống núi mà lòng còn bỡ ngỡ.
Niềm tin được Thầy củng cố cho.
Xin soi lòng mở trí chúng con :
Bàn tiệc Lời Chúa dưỡng nuôi hồn.
Học hỏi, thực thi trong cuộc sống.
Ngõ hầu mai hậu hưởng Thánh Nhan.
Tg. Hung Vu