BUỔI NÓI CHUYỆN NGÀY 11-7-2003
Tại Tâm Linh Đàn (Nối tiếp kỳ trước)
——-oOo——-
38- Mẹ tôi tuy đã được Vui. Có lẽ người chưa được Chúa cho phép đi đâu, hay vốn không thích đi như hồi còn sinh thời. Mẹ tôi có vẻ như chưa biết gì nhiều khi được hỏi về VN. Nhưng về Tâm Linh thì mẹ khuyên chúng tôi: Hãy thương yêu nhau và làm các việc lành.
– (Tâm): Tôi có ý định năm tới sẽ về Việt Nam (Lần đầu tiên sau 22 năm vượt biên), nên tôi muốn hỏi cha mẹ tôi xem là: Nếu như tôi về thì có sao không?
– (C.Thủy): Chú hỏi cháu, hay là chú muốn gặp hai cụ?
– (T): (Khi cô Thủy hỏi như vậy, thì tôi chợt nghĩ: Tôi nên hỏi cô Thủy thì hơn, vì những người mới mất, dù cho có được vui, cũng chưa hẳn là đã được ơn khôn ngoan, sáng suốt, chưa được đi đây, đi đó, thì sự hiểu biết có lẽ cũng còn hạn chế như lúc linh hồn vừa rời khỏi xác, hoặc may ra thì hơn chút ít. Chứ như cô Thủy, mất năm 16 tuổi (1970 ở V.N) nhưng bây giờ trình độ hiểu biết của cô rất rộng rãi, không chỉ ở phần luận lý, mà ngay cả tình trạng diễn ra trong thế giới loài người. Không chỉ ở V.N. mà chuyện gì ở Úc cô cũng rành. Xuyên qua những viêc Phụng cho biết. Đó là tình trạng những L.H. đã được lãnh nhận nhiều ơn của Chúa, Đ. Mẹ. Nhưng trong lúc còn đang lưỡng lự, thì nhà tôi lúc ấy đang đứng trong bếp (rất gần) nói vọng ra): “Gặp Mợ đi!”.
– (T): vâng, theo ý kiến của nhà tôi, nhờ cô cho tôi gặp Mẹ.
(Tôi phải nói rõ rằng: Dường như tức thời, hay nói cách khác, dường như các linh hồn, hễ mình nghĩ tới ai thì người đó “ngay lập tức” đã có mặt. Tôi không phải đợi thêm một giây phút nào hết, thì cô Thủy đã chuyển ngay ý của mẹ tôi cho tôi)
– (C.Th): Cháu chuyển ý của chú cho cụ, thì cụ bảo: “Sống (Ý mẹ tôi nói, lúc Người còn sống), sợ không về, bây giờ không còn sợ sao? Mẹ nghĩ con về thì cũng có thể sẽ không được tốt! Nếu như bị bắt, các em lại phải lo lắng! Chưa vui đã buồn! Nhưng tùy ý các con.
– (T): Mẹ chỉ đoán thôi hay là biết rõ? Bây giờ tình hình đã khác với lúc mẹ còn sống rồi!
– (Mẹ): Mẹ nghĩ để vợ con về, chắc ăn hơn!
Tôi hỏi lại thật to (Lúc ấy đầu óc mình cứ nghĩ rằng: Sợ mẹ mình ở xa nghe không rõ. Thật ngu quá! Linh hồn có thể tương giao bằng tư tưởng, đâu cần phải bằng lời, mà lại còn phải hét lên thật to nữa! Chắc cô Thủy tha hồ cười mình ngu):
– (T): Nhưng mẹ nói rõ cho con biết: Mẹ chỉ đoán thôi! Hay mẹ biết rõ rằng con không nên về?
– (M): Mẹ nghĩ thôi! Song con cứ viết thư về hỏi các em con cho chắc!
(Nghe câu nói đó tôi biết mẹ tôi không biết gì hơn khi Người còn sống. Tôi sẽ không cần phải viết thư, vì mấy năm nay, lúc nào các em cũng giục tôi về, mẹ tôi đâu biết điều đó! nên tôi không hỏi về chuyện đó nữa!)
– (T): Mẹ có gì muốn nói với tụi con không?
– (M): Phải thương yêu nhau! Làm việc lành!
Thấy tôi ngưng lại, Cô Thủy lên tiếng:
– (C.Th): Chú có hỏi gì cụ nữa không?
– Cám ơn mẹ! Tôi cũng cám ơn cô Thủy! … Tôi lại xin tiếp tục hỏi cô:
39- Các LH đau khổ cả hai: Sự nung nấu & sự khao khát Chúa.
– (T): Những năm gần đây, các nhà thần học, ngay cả một số Linh mục đều nói rằng: Nỗi khổ các Linh hồn bị giam cầm là không được thấy Chúa, ví như hai người yêu nhau ở xa nhau, họ khao khát được gần nhau mà không được! Thực ra cái nào mới là nỗi đau khổ các Linh hồn phải chịu ?
– (Th): Cả hai! Sự nung nấu và sự khao khát muốn được nhìn thấy Chúa mà không được! Cháu đã nói với chú: Sau khi chết L.H. nào cũng được gặp Chúa một lần, chính lần gặp gỡ đó, mà các L.H. cứ khao khát mãi! Sự khao khát làm cho đau khổ!
40- Trong luyện ngục các LH có thể gặp Chúa, Đ.Mẹ Vào dịp lễ các Thánh và lễ các LH, nhưng đều có sự chọn lọc.
– (T): Các L.H. trong thời kỳ Thanh luyện, còn có cơ hội nào được gặp gỡ Chúa hay Đ.Mẹ nữa không, hay chỉ chờ ngày được ra khỏi ?
– (Th): Cháu nói là phải có sự chọn lọc! Nhưng mà cháu xin chú cũng như em Phụng hãy ghi nhớ điều này: Một năm các L.H. ấy có thể được gặp Chúa hoặc Đ. Mẹ một lần, trong những ngày lễ các Thánh (1-11) và lễ các Linh hồn (2-11).
Bây giờ cháu phải đi, chúc cô chú khi về (trở lại Perth) được bình an. Một ngày nào gần đây, chú cháu mình lại nói chuyện tiếp. Cám ơn chú đã nghe cháu nói nhiều quá!
GHI-CHÚ QUAN TRỌNG: Tất cả những ai mà tôi có thể tiết lộ những buổi nói chuyện này, xin cũng hãy nhớ cái điểm trọng yếu này là: Muốn cho L.H. thân nhân của mình, một năm có thể được gặp Chúa, Đ.Mẹ một lần, thì phải làm sao để họ được ở trong số những người được chọn, bằng cách: Xin lễ, cầu nguyện, làm việc lành với ý chỉ … thì vào dịp lễ Các Thánh, lễ Các Linh Hồn hàng năm, họ mới có hy vọng được cất nhắc, để được gặp Chúa, Đ. Mẹ. Hãy ghi nhớ các dịp lễ này, để ít nhất kịp thời xin lễ, cầu nguyện cho các Linh hồn trước hoặc trong ngày lễ, kẻo lỡ cơ hội, thiệt thòi cho các L.H. thân nhân. Tất nhiên đối với các L.H. Mồ côi cũng vậy.
Tiếp đến Ô. Sơn cũng giã từ chúng tôi:
– (S): Tôi bị cháu dành nói hết, tôi cũng phải đi ! Cám ơn anh chị và chúc anh chị khi về được Chúa ban mọi sự tốt đẹp!
– Chúng tôi cũng cám ơn anh và cô Thủy thật nhiều!
Lúc đó là 5 giờ 10’ chiều thứ Sáu, ngày 11 tháng 7 năm 2003
Ngày hôm sau, cùng gia đình Uyển, Phụng, cháu Uyển-Mai (đứa con đầu lòng của họ: năm ấy Uyển Mai được 3 tuổi) đi chơi. Sáng sớm Chủ Nhật, 13.7.03 phải ra phi trường về Perth. Kết thúc 4 tuần lễ Holliday tại Melbourne, đón chờ cháu Nhật Ban ra đời, nhưng vẫn chưa gặp.
Ngay buổi chiều hôm ấy tại Perth, nghe điện thoại “reng”, Phụng báo tin Nhật Ban chào đời lúc 8giờ30’ tối Chúa Nhật 13 tháng 7 năm 2003. Giờ Melbourne. Tạ ơn Chúa & Đ. Mẹ!
——-oOo——-
7 THÁNG SAU
TẠI PERTH TRONG MỘT CUỘC ĐIỆN ĐÀM VỚI PHỤNG, TÔI CÓ BẢO CON, SẮP TỚI ĐÂY CON CÓ NÓI CHUYỆN VỚI CÔ THỦY, THÌ NÓI BA NHỜ CÔ ẤY HỎI GIÙM ÔNG BÀ GIUSE, MARIA (thân phụ mẫu của ba) CÓ ĐIỀU GÌ CẦN NHẮN NHỦ ĐẾN CON CHÁU KHÔNG? RỒI CON EMAIL SANG CHO BA BIẾT.
(Ít hôm sau tôi đã nhận được bản văn như sau):
Chiều thứ Sáu ngày 27 tháng 02 năm 2004. lúc 5 giờ 10’
41- Mẹ bảo: Con cho nhiều, thì cha mẹ càng được Chúa cho vui. Hãy năng xin lễ cho các LH mồ côi !
Ba nói: Ở VN đang chờ con về để góp ý giải quyết một việc
– (Phụng): Nhờ chị Thủy tiếp xúc giùm L.H. Ô.B. Juse, Maria, thân phụ mẫu của Ba em, và nhờ chị hỏi giùm Ô.B. có điều gì nhắn nhủ không? Vì Ba, Má em cho biết sắp về V.N. thăm Đại gia đình.
– (Th): Em chờ … (Ngưng 30 giây) Cụ bà bảo chú Tâm hãy cho càng nhiều, càng được Chúa cho các cụ vui. Còn cụ ông thì nói: Ở V.N. đang chờ chú về, để giải quyết một việc nhà, mà các em đang cần ý kiến của chú.
Cụ bà thì có vẻ buồn, chỉ sợ chú về mà gặp chuyện không vui.
Ông cụ còn muốn hỏi chú Tâm có muốn xin gì không?
(Ngưng chờ, vì con cũng chưa nghĩ ra điều gì ba má cần nhờ các cụ, nhưng rồi con đoán:)
– (Ph): Chắc là ba má con chỉ xin cho gia đình được bình an!
Chị Thủy tiếp:
– (Th): Còn riêng cụ bà thì cứ bảo chú hãy năng xin lễ cho các linh hồn mồ côi. VUI! – chị hết! –
– Cháu cũng gởi lời chào cô chú, và xin chúc cô chú luôn được bình an .
Luận: Cũng như trước đây, Mẹ tôi cũng vẫn trong trạng thái không được biết những chuyện ở trần gian. Nhưng có điều không hiểu tại sao, cô Thủy lại không nói cho mẹ tôi biết là đã có nhiều thay đổi ở V.N. không như trước kia nữa, để Người an tâm, và không phải buồn, lo cho con. Hay là không phải việc thì không nói. Cũng không đúng! Thế giới Tâm Linh tâm của các Thánh rất từ ái chứ ! Có thể có những luật lệ mà mình không thể đoán !
Trường hợp của ba tôi thì lại khác, ông lại có vẻ như biết được chuyện ở V.N. Vì ông bảo là các em đang chờ tôi về để giải quyết một việc nhà. Thế nghĩa là sao ? Mẹ tôi chết trước cha tôi một năm, Tôi không xét đoán, chỉ là cái nhìn bình thường thế gian thôi, ai cũng công nhận Mẹ tôi là người rất hiền từ. Trong khi cha tôi ai cũng công nhận là một người có tánh nóng. Nhưng có điều sinh thời, ông giúp cho rất nhiều người. Chỉ một cái tết năm Mậu Thân thôi, đoàn Hướng đạo của ông, lo chôn kẻ chết, giúp người sống bị cháy nhà mất của biết bao nhiêu. Ông cũng thành lập nhiều hội đoàn giúp tha nhân về mặt tinh thần. Cuộc đời ông tám, chín chục phần trăm thời gian sống trong hoàn cảnh đầu, của Tám Mối Phúc (tức nghèo và khó khăn), nhưng với xã hội, lúc nào ông cũng vẫn tươi cười. Tánh ông nóng nẩy với vợ con thật, nhưng suốt cuộc đời, có lúc nào người ta thấy hai ông bà không đi với nhau đâu ? Dù sao thì cũng là tấm gương cho con cháu bắt chước. Thấy cha mẹ, ông bà sớm được “VUI” như vậy, thì thật là “Hạnh Phúc” lắm rồi! Mặc dầu vẫn chưa phải là đã được “Lên Thiên Đàng”. Có thể chốn tập trung này mới chỉ là cửa ngõ thôi. Ông cụ còn hỏi tôi có muốn xin gì không? Thực ra các cụ đang ở trong trạng thái như thế nào ? Câu đầu tiên cô Thủy cho biết: “Cụ bà bảo chú Tâm hãy cho càng nhiều, càng được Chúa cho các cụ vui” Như vậy có phải là rõ ràng các cụ còn đang “CẦN” đây mà! Phải không? – Thật khó suy luận! Tuy nhiên qua câu nói của mẹ tôi vừa rồi, tôi cũng xin có lời đặc biệt chú thích: Khi còn sống, ta cố gắng cho đi những gì ta có thể. Không những thế, ta còn phải tập cho con cháu biết bố thí, giúp đỡ cho những người kém may mắn hơn mình; xin lễ, cầu nguyện cho các linh hồn, đấy là cho đi.Trong kinh “Lậy Cha” Chúa Giêsu đã dậy: “Ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời.” Vậy khi con cháu làm được nhiều việc lành, phúc đức, thì cũng giống như phần đời, khi con cháu làm ăn giầu có, cha mẹ cũng hưởng lây, hay cũng có phần vậy (Nhưng chuyện có phần phúc ở thế gian thì không ăn thua gì với “phần phúc” đời sau cả! Tôi ví dụ vậy thôi! chứ đừng ai mong cái phần phúc bèo bọt, giả tạo này! Vì nhiều khi con cái có của, lại sinh ra lầm lỗi nhiều, và của cải thường che bít con mắt của tâm linh). Mẹ tôi dạy “Con cứ cho nhiều thì cha mẹ được Chúa cho vui nhiều là vậy! Còn việc ba tôi bảo ở Vn các em đang mong tôi VỀ để góp ý giải quyết chuyện nhà, thì sau này về tôi biết là việc khuyên bảo mối tình tay ba: Đào – Thức – Hằng. Suốt thời gian 2 tháng tôi cố làm việc này nhưng không thành công. Cuối cùng chỉ biết kêu gọi mọi đứa em cùng chung lời cầu nguyện để Chúa thương đánh động tâm hồn họ. Chuyện này phải mấy năm sau mới có kết quả tốt!).
——-oOo——-
GẦN HAI NĂM SAU
MỘT SỰ KIỆN BẤT NGỜ LÀ: THÚC LƯU LINH THẢO
CÔ GÁI ÚT CỦA CHÚNG TÔI ĐỔI VIỆC SANG THÀNH PHỐ CÂY XANH
——-oOo——-
Trong khoảng hơn nửa năm đầu, Thảo ở chung với anh chị Uyển – Phụng. Nay Lưu Linh Thảo đã mua nhà riêng, vì chưa lập gia đình, nên theo truyền thống phong tục VN “Con cái có cha mẹ, thì như nhà có nóc”. Nhất là giữa thời buổi đạo đức và luân lý đang xuống dốc, con gái ở một mình nguy hiểm. Chúng tôi lại mới ở tuổi về hưu, nên bỏ nhà lại cho cậu con trai vừa mới lập gia thất giữ giùm. Vợ chồng chúng tôi tạm rời Thành Phố Ánh Sáng đến sống chung với Lưu Linh Thảo trong Thành phố Cây Xanh. Bất cứ một sự chuyển biến nào trong cuộc sống cá nhân hay gia đình, có lẽ một số nào đó trong quí bạn cũng như chúng tôi (chúng tôi xin lập lại một lần chót để không bao giờ phải lập lại cách dài dòng với bẩy chữ “Qúi Thính giả và các Bạn Trẻ” được thâu gọn bằng hai chữ Quí bạn). Lúc đầu chúng tôi chỉ cho rằng đó là giòng chảy của một gia đình, như bao nhiêu gia đình khác, có khác chăng là ở hoàn cảnh và nếp sống, nhưng thưa quí bạn Không, phải mất mươi mười lăm năm sau chúng tôi mới thấy được “Định Mệnh” của khúc quanh này rất quan trọng, nghĩa là có sự “Sắp Xếp của Bề Trên”. Từ từ rồi quí bạn cũng sẽ thấy, vì câu chuyện còn dài. Tuy nhiên ở đây chúng tôi xin hé mở với quí bạn một cánh cửa nhỏ của huyền vi. Trong văn thơ và nhạc, đời người thường được cụ thể hóa như một giòng sông, người ta không biết nó từ đâu tới, rồi nó sẽ chảy về đâu. Tác giả thứ Tư của cuốn Kinh Thánh Tân Ước có tường thuật lại câu chuyện một đêm kia, vị thủ lãnh của người Do Thái tên Nicôđêmô (ông này sau khi Chúa chết, chính ông là người đã hiến ngôi mộ của mình cho Chúa Giêsu để Người được táng xác trong đó). Ông cũng thuộc phái Pharisiêu, nhưng không giống bọn họ. Qua những việc mắt thấy tai nghe về những gì Chúa Giêsu đã làm, ông biết Đức Giêsu là người được Thiên Chúa ở cùng (Ga 3, 2-3). Nhìn ông Chúa Giêsu biết câu hỏi khó nhất nằm trong đầu ông đã lâu lắm rồi, là “Tôi đã từ đâu mà đến trần gian này, rồi cuối cùng thì tôi sẽ đi về đâu”. Ông cũng đã có nghe Đức Giêsu giảng giữa công chúng rằng, Ngài đến thế gian để chỉ cho thế gian thấy con đường vào Nước Trời. Chúa biết đêm nay ông là người muốn biết rõ về chuyện đó, nên Ngài nói với ông: “Gió muốn thổi đâu thì thổi; ông nghe tiếng gió, nhưng không biết gió từ đâu đến và thổi đi đâu.” (Ga 3,8a) Người bảo thêm: “Cái bởi xác thịt sinh ra là xác thịt; cái bởi Thần Khí sinh ra là thần khí. 7 Ông đừng ngạc nhiên vì tôi đã nói: các ông cần phải được sinh ra một lần nữa bởi ơn trên” (Ga 3,6-7). Vậy con người khi đã sinh ra một lần nữa bởi nước và Thần Khí, thì là Thần Khí. Thần Khí tựa như gió, tự nó sẽ biết mình từ đâu đến và sẽ đi về đâu.
Cuộc sống cũng vậy, khi mình sống bởi xác thịt, thì mình không biết “khúc sông đời mình” hôm nay thế này, mai sẽ ra sao, nhưng đến một lúc nào đó nhờ ơn trên soi sáng và thánh hóa, thì mình không sống bởi xác thịt, mà sống bằng Thần Khí, lúc đó mình nhìn thấy được định mệnh cuộc đời trong bàn tay an bài của Thiên Chúa. Trong số quí bạn, có thể có người sẽ nói “tôi cũng đã được rửa bằng nước và Thần Khí, sao tôi lại không biết?” – Xin thưa, Phúc Âm đã dạy, bạn được rửa tội, nhưng bạn phải sống Đức Tin. Chúa đã nói: “Không phải cứ Lạy Chúa, Lạy Chúa mà bạn vào được Nước Trời”. Nơi khác Chúa bảo: “Đức Tin không có việc làm là Đức Tin chết”. Chưa kể, chung quanh bạn đầy rẫy những chước cám dỗ, còn ma quỉ thì luôn luôn rình rập cả ngày lẫn đêm, đừng nói là nhìn được sự này, hay thấy được những sự bí nhiệm khác. Chỉ có con mắt tâm linh mới nhìn vào được những vấn đề tâm linh. Thánh Thomas Tiến sĩ quả quyết với bạn, nếu bạn vừa Tin, vừa cố gắng làm những việc lành, Ơn của Chúa Thánh Thần xuống trên bạn sẽ thánh hóa con người của bạn và bạn sẽ trở thành một con người Mới – một con người khác hẳn. Đây là điểm chính yếu về sự khác biệt niềm tin giữa Công Giáo và lý thuyết của Luther (Tin Lành).
Phi cơ của chúng tôi đáp xuống thành phố Cây Xanh vào tối ngày 04.12.2004. Từ đây sẽ là thời gian chúng tôi được tiếp xúc nhiều với cô Têrêsa Phạm Thị Nhật Thủy. Tuy nhiên buổi gặp gỡ trở lại với TGTL phải kể từ tháng 03 năm 2005. Tính ra thời gian gián đoạn là một năm tám tháng.
BUỔI NÓI CHUYỆN
Tại Tâm Linh Đàn ngày 07 tháng 3 năm 2005, lúc 11 giờ 00 sáng
- Mẹ cô (Chị Quý) cứ hay sợ cô trả lời không trúng thì mang tiếng con mình
(Trước cuộc gặp gỡ, bà Quí có nói nhỏ với cô Thủy điều mà tôi nghe được là bà cứ hay dè dặt, sợ cô Thủy nói điều gì không trúng, thì mang tiếng chăng. Có thể lắm lúc bà vẫn quên và nghĩ là con bà mới 16 tuổi chăng. Tuy nhiên, đây chỉ là sự phỏng đoán của tôi mà thôi! Sau đây là “lời đáp” của cô Thủy với bà Quý):
– (Th): Con đã biết! Và con cũng đã có chuẩn bị. Xin mẹ yên tâm! (Rồi cô xoay qua tôi liền):
– Cháu rất vui … Cháu chào cô chú! … Thưa, chú có được vui và khỏe không ạ ? (Lúc đó nhà tôi đang ở ngoài sân)
– (T): Chào cô Thủy, cám ơn cô. Tôi rất vui và khỏe mạnh! Xin cho chúng tôi gởi lời thăm anh xui. Đã lâu lắm, hôm nay mới lại được gặp cô, nên tôi lại càng vui hơn!
– (Th): Bố con xin cám ơn cô chú. Hôm nay, chú muốn cháu nói việc gì trước ?
- Đức khiêm nhường của cô Thủy và sự không tách biệt âm – dương
– (T): Tuy đã lâu không gặp cô, nhưng tôi vẫn hằng quan tâm đến những lần gặp gỡ giữa cô với mẹ cô, là chị Quý đây, hoặc với cháu Phụng. Qua việc cô chỉ dạy cho các cháu – Phụng thường hay kể lại cho tôi nghe – Tôi thấy đều là những điều hữu ích cho việc sống đạo, mà điều quan trọng là sống đức tin. Hôm nay được gặp lại cô, trước hết đối với một người đã được ở bên Chúa, bên Đ. Mẹ, thì tôi đã cảm thấy rất vui, là vì mình có được cái diễm phúc được nói chuyện, được tiếp xúc với một Linh hồn thánh thiện. (Cô Thủy vội ngắt lời tôi:)
– (Th): Cháu cám ơn chú! … Song, Chúa đã dạy: Con người ta phải có đức Khiêm nhường. Dù Cháu có được ơn Chúa cho vui, nhưng cũng không dám để Chúa giận!
– (T): Tôi lại xin ghi nhận ở nơi cô bài học này! Dù vậy tôi vẫn ước ao được cô giúp đỡ, cũng như cầu nguyện cho mình trước tòa Đức Mẹ. Không biết có được không ?
– (Th): Cháu xin nhận điểm này! Song, cháu muốn nói với chú là hãy đặt cháu trong tình thân gia đình, không cần phải phân biệt cháu như là một người đã chết. Cũng đừng tách biệt như chú đã cứ nghĩ là cháu được ơn Đ.Mẹ nhiều hơn chú! Với cả hai ý nghĩ ấy tạo nên sự ngăn cách. Chú hiểu ý cháu nói không ạ?
(Lời bàn: Cô Thủy nói câu này, khiến tôi nghĩ đến câu người đời thường nói: “Âm dương cách biệt”. Nhưng ở đây, khi cô hỏi: “Chú hiểu ý cháu nói không ạ?”, tức là cô muốn tôi hiểu rằng: Âm Dương không có cách biệt! Đây là một “định đề” mới mẻ. Song không thể chứng minh được với hết mọi người! Riêng tôi sau này, tôi càng cảm nhận được điều này không sai! Trước hết là có những cuộc bàn cãi, thảo luận y như người trong cùng một thế giới nới rộng, thực tế, y như người trong nhà với nhau. Sau này có những lúc, cô hỏi Đ. Mẹ hay Chúa để được trả lời câu hỏi của tôi, những lúc ấy, tôi cảm nghiệm Thiên đàng ở ngay đây, rất sát, rất kề cận ta, chỉ là ta không được nhìn thấy bằng mắt thường mà thôi! Hơn thế nữa, tôi có cảm tưởng Chúa, Mẹ đang ngồi đâu đó, rất gần, và đang nghe chúng tôi nói chuyện với nhau. Sự kiện này khiến cho câu giáo lý mà tôi đã học từ hồi còn bé là: “Chúa ở khắp mọi nơi”, trước đây là niềm tin, thì nay đã được chứng thực!)
- Vẫn còn lo lắng cho cha mẹ
Nhưng một lần nữa, cô Thủy xác định Cha mẹ tôi đã được Chúa cho vui!
– (T): Vâng, tôi hiểu! Tôi có một ý nguyện là muốn nhờ cô giúp cho L.H. của cha mẹ tôi, và hai người em đã qua đời là: Nicholaos Thúc Trường Linh và Laurenso Thúc Trọng Nha. Có được không ạ ?
– (Th): Thưa chú, có hai vấn đề: Một là các cụ thân sinh ra chú đã được vui. Do con cái và người em đã xin lễ nhiều, lại cũng có người đi tu cầu nguyện cho. Hai là lúc sinh thời, các cụ cũng đã tích lũy được nhiều việc thiện, việc lành, làm vui lòng Chúa. Còn nếu như chú vẫn còn không yên tâm, thì cháu xin mách một chỗ, chú cứ đưa các cụ vào là được nhiều ơn lắm!
(Luận: Tuy rằng cha tôi lúc sinh thời, tánh cụ rất nóng. Con cái nhiều khi cũng rất sợ. Nhưng có ba điểm mà tôi biết: Thứ Nhất, cha mẹ tôi sanh nhiều con, nên chuyện cha tôi khó với con cái cũng là lẽ thường tình. Thứ Hai, cha tôi luôn luôn tích cực sinh hoạt hội đoàn và phục vụ các giáo xứ. Những nơi nào gia đình sinh sống, tại giáo xứ ấy, không hề vắng bóng cha tôi. Cụ lại luôn hoạt động xã hội. Thứ Ba, vì là mẫu người của xã hội, nên có nhiều việc làm bác ái. Năm mà tôi biết rõ nhất là cuộc chiến “Tết Mậu Thân” 1968. Khu vực chết nhiều ở Sài gòn có lẽ là Quận 8, Phạm thế Hiển. Đoàn Hướng Đạo của cụ suất mấy tuần, lo việc chôn xác kẻ chết. Xác người nằm la liệt ở chợ Phạm thế Hiển, nhà cửa thì người ta bỏ trống, di tản sang vùng khác. Nhiều xác đã bay mùi, chảy nước… Ông cụ đi ngoại giao, xin những hòm rẻ tiền, cho anh em trong đoàn thu lượm xác, mang đi chôn cất. Sau khi cuộc chiến “Mậu Thân” kết thúc, các gia đình chạy loạn trở về, thiếu đủ mọi phương tiện để hồi sinh. Ở vào thời điểm những năm của Thập niên 60, 70, khu vực Phạm thế Hiển là một trong những khu lao động nghèo, cùng cực. Chiến tranh lại xảy ra ở đây, khiến người dân càng đói rách nhiều. Cụ lại đi xin Bộ Xã Hội, chính quyền giúp đỡ cho những người nghèo khổ, đói rách. Căn bản là gạo, rồi mới tới nhu yếu phẩm, áo quần, thành lập các địa điểm, phát chẩn cho đồng bào nghèo, nạn nhân của vụ “Tết Mậu Thân”. Đoàn Hướng Đạo của cụ làm công tác từ thiện này suất cả mấy tháng trời. Còn mẹ tôi, thì là một người đàn bà hiền lành, nhẫn nại suốt cả cuộc đời. Dù gian khổ tới đâu, cụ sống trong thầm lặng, chịu đựng, ít ai trong giòng họ sánh bằng. Trong những lần qua cô Thủy, mà chúng tôi được tiếp xúc, cha mẹ tôi lúc nào cũng nhắn nhủ: Các con hãy sống yêu thương, giúp đỡ mọi người, nhất là nuôi những người đói khổ, thì sẽ được nhiều điểm đối với Chúa. Cầu nguyện nhiều cho các linh hồn mồ côi. ĐÂY CHÍNH LÀ KINH NGHIỆM CỦA NGƯỜI ĐÃ RA ĐI TRƯỚC ĐƯỢC PHÉP TRỞ LẠI NÓI VỚI CHÚNG TÔI, LÀ CON CHÁU. Tôi ghi lại đây cho những ai có may mắn được đọc và dám tin ở những điều chúng tôi ghi chép. Tôi nghĩ có lẽ mình không nên phổ biến, lúc mình còn sống. Vì có thể có những cuộc tranh cãi vô bổ xảy ra. Lão-Tử đã có nói: “Biết thì không nói, mà nói tức là không biết”. Có lần về VN tôi có thử đem ít chuyện này nói lại cho một vài người em ruột, cũng mong họ tin mà thực hiện những gì ích lợi cho cuộc sống Tâm Linh về sau. Nhưng xem ra các em không tin, cho nên tôi thấy Lão Tử cũng có lý! “Chuyện bên kia, dù có biết cũng không nên nói, vì nói cũng chẳng có ai tin.” Vì chính mình cũng đang sống đồng thời với họ. Cái mà họ không biết, làm sao mình biết? cho nên tốt nhất thì đừng nói, bởi nói ra chỉ chứng tỏ rằng mình đã chẳng hiểu biết gì về người đời cả!).
- Sổ cầu nguyện đời đời.
– (T): Vâng, xin cô bảo cho, chỗ đó là chỗ nào ?
(Được tin cô báo cho biết về cha mẹ tôi như thế, tôi vui mừng lắm! Nhưng dù sao đi nữa, khi cô ấy đã bảo: “Chú cứ đưa các cụ vào là được nhiều ơn lắm!” thì tại sao tôi lại không làm. Vả lại khi biết được chỗ nào rồi, thì sau này, còn thiếu gì linh hồn mà tôi cần phải đưa vô.
Ngay buổi nói chuyện này thì tôi chưa rõ lắm, nhưng sau này, khoảng gần một năm sau, thì tôi có dịp hỏi cô Thủy, yêu cầu cô định nghĩa rõ: “Những L.H. mà cô nói là “được vui”, thì những L.H. ấy ở trong trạng thái như thế nào.” Bạn cứ theo dõi tiếp đi, sau này bạn cũng sẽ được rõ.)
– (Th): Chú đưa tên Thánh các cụ vào cha Qui!
– (T): Cha Qui nào ? Cha Chú của tôi (Phêrô Nguyễn Bình Qui), hay một LM gần đây tôi biết Vinh-Sen-Tê Nguyễn Văn Qui?
– (Th): Cha Qui ở nhà thờ cô chú vẫn đi xem lễ!
(Sau đó chúng tôi đi gặp cha, mới hay dòng Phan Sinh của cha có “Sổ cầu nguyện đời đời cho các Linh hồn”. Chúng tôi đã xin phiếu ghi, không những đưa tên Thánh của cha mẹ mình, mà sau này còn đưa nhiều linh hồn vào “Sổ cầu nguyện đời đời”, do nhà dòng lập ra, để hàng ngày, các linh hồn được hưởng nhờ lời cầu nguyện, cùng Thánh lễ do Dòng cầu xin. Thật là một sáng kiến rất hay. Nhưng nếu cô Thủy không chỉ, thì chúng tôi đâu đã biết!) (CÒN TIẾP)
——-oOo——-
Khởi từ Hai số trước của một sự hứa hẹn – Đề tài về Tam Điểm Xin được tiếp nối để những ai muốn biết được biết.
——-oOo——-
Trước hết, chúng tôi mời quí bạn lắng nghe Th.Điệp 926 (SST) Chúa nói cho biết
HÀNG GIÁO SĨ TAM ĐIỂM ĐÃ CHIẾM QUYỀN CAO NHẤT TRONG GIÁO HỘI CỦA TA
Thứ hai ngày 30 tháng 9 năm 2013, lúc 15:45
Hỡi con gái yêu dấu của Ta, Ta phải kêu gọi tất cả những tôi tớ được thánh hiến của Ta hãy cảnh giác trước những cuộc triệu tập để tham dự các đợt tĩnh tâm, vốn sẽ được thực hiện để thuyết phục họ đồng ý với một lời khấn trung thành mới, mà lời khấn này sẽ làm vô hiệu lời khấn thiêng liêng nhất mà họ đã thực hiện với Ta, Chúa Giêsu Kitô – nếu họ đồng ý thực hiện lời khấn mới.
Hàng Giáo Sĩ thuộc về Tam Điểm giờ đây đã đạt đến vị trí quyền lực cao nhất trong Giáo Hội Thánh Thiện của Ta trên Trái Đất và chúng sẽ sớm áp đặt nghi thức phụng vụ mới của chúng, và nghi thức phụng vụ mới này sẽ chống lại Thánh Ý của Ta.
Thứ nghi thức phụng vụ mới này do những kẻ thù của Thiên Chúa dựng lên và được ngụy trang như là một sự thích nghi mới cho phù hợp với các quyền lực chính trị vốn luôn muốn bài trừ Đức Tin Kitô Giáo; nghi thức phụng vụ mới này sẽ được đưa ra thực hiện cách nhanh chóng đến nỗi nhiều người trong Giáo Hội của Ta sẽ phải lấy làm kinh ngạc.
Họ sẽ đau khổ khi phải chứng kiến sự ghê tởm khủng khiếp, nhưng tiếng nói của những tôi tớ trung thành của Ta sẽ không được công chúng lắng nghe, vì chúng, những kẻ thuộc bè phái Tam Điểm sẽ kiểm soát cách để người ta đón nhận nghi thức phụng vụ mới này bằng mọi giá. Tất cả những phản đối trong các giáo phận trên khắp thế giới sẽ bị bác bỏ và bị gạt sang một bên. Chúng sẽ đưa ra lý lẽ để biện minh rằng Giáo Hội đang cần phải thu nạp linh hồn của những người trẻ vốn đã rời bỏ Giáo Hội. Khi nhắc đến thế giới trần tục, chúng sẽ nói rằng nghi thức phụng vụ này sẽ hoán cải thêm nhiều người.
Ôi ! Điều ghê tởm này thật gian trá biết bao và biết bao nhiêu người sẽ vấp ngã bởi những sự dối trá này, những sự dối trá khiến cho nhiều người xa rời Sự Thật. Sách Sự Thật đã được tiên báo cho ngôn sứ Đanien để con cái của Thiên Chúa không bao giờ lãng quên Sự Thât khi họ chìm ngập trong những sự dối trá vốn sẽ tàn phá Giáo Hội của Ta trên Trái Đất.
Các con hãy đón nhận Sự Thật mà Giáo Hội của Ta trên Trái Đất đã đặt ra. Các con đừng chấp nhận những lề luật mới mà người ta phải dùng đến vũ lực và nhân Danh Ta để buộc các con phải đón nhận, việc làm này là một sự phạm thánh.
Chúa Giêsu của các con
Thưa quí bạn, Bức Thông Điệp quí bạn vừa nghe là của Chúa Giêsu ban hành ngày 20/9/2013, sau ngày Francis mặc áo giáo hoàng đúng 6 tháng 1 tuần. Chắc chắn ngày giờ đó ai nghe được Thông Điệp này của Chúa cũng không biết nghĩ sao. Nói Chúa không đúng thì không dám, vì mình có đạo mà! Mà bảo ông giáo hoàng này là Tam Điểm (TĐ) lại càng không-không, vì rõ ràng không phải ông ta đã được bầu lên đó ư? Ai mà dám nói giáo hoàng TĐ, chắc bị vạ tuyệt thông quá! Cho nên Chúa đã sớm Báo cho biết “Hàng Giáo Sĩ thuộc về Tam Điểm giờ đây đã đạt đến vị trí quyền lực cao nhất trong Giáo Hội Thánh Thiện của Ta trên Trái Đất” và chúng sẽ sớm áp đặt nghi thức phụng vụ mới của chúng, và nghi thức phụng vụ mới này sẽ chống lại Thánh Ý của Ta.” Nghi thức phụng vụ mới đây là nghi thức phụng vụ mới nữa, sau Thánh lễ Novus Ordo do giáo hoàng Phaolô VI đã nhờ cả Tam Điểm với Tin lành chế tác cho. Lần này đến phiên giáo hoàng TĐ Francis chắc chắn bọn Tam Điểm trong Vatican sẽ chế tác ra loại phụng vụ cho tất cả các tôn giáo sao cho thích hợp với một Tôn giáo Toàn cầu. Đại hội Sydnod tháng mười 2024 vừa khai mạc ngày 02 và sau vụ “Phụ nữ sẽ được làm Phó Tế”, đây là bước mở đầu trong kế hoạch “phụ nữ cũng được làm Linh Mục” của giáo hoàng Tam Điểm Francis, thì đại hội đã và đang thảo luận tới việc chế tác ra Phụng vụ Amazon, nghĩa là thánh lễ vừa Công Giáo vừa theo truyền thống thờ thần mẹ đất của dân tộc Amazon (Quí bạn cũng hãy nhớ lại Sydnod Amazon năm 2019, cả giáo hoàng cùng đám quần thần Vatican cung nghinh thần mẹ đất vào trong Đền thờ Thánh Phêrô, là Đền Thánh lớn nhất của Thiên Chúa tại trần gian ngày hôm nay (xem hình trong trang Web của chúng tôi “tgtl.online”). Nhưng chưa, Nghi thức phụng vụ mới Chúa nói trong Thông Điệp sẽ là thánh lễ của tôn giáo Toàn Cầu trong tương lai, mà suốt một thập niên qua Francis bận rộn đi khắp nơi để làm cho xong công tác “Đại Kết” cho mau mau ra đời tôn giáo mới này. Lúc đó thì TĐ sẽ sáng tác ra một thánh lễ Toàn Cầu cho các đạo cùng ngồi chung với công giáo của Francis, nói cho đúng là công giáo của Vatican II: Công Giáo Đại Kết. Khi ấy thì trên bàn thờ giáo hoang TĐ sẽ đặt chúa của ông ta vào ngồi chung cả với Phật và các tà thần khác. Mọi sự sẽ phải xảy ra như vậy để ứng nghiệm lời Tiên tri Đa-ni-en: “Những lời ấy được giữ kín và niêm phong cho đến thời cùng tận.10 Nhiều kẻ sẽ được thanh luyện, tẩy trắng và thử bằng lửa. Ác nhân tiếp tục làm điều ác và không ai trong họ sẽ hiểu, còn hiền sĩ thì sẽ hiểu.11 Từ thời lễ thường tiến bị bãi bỏ và đồ ghê tởm khốc hại được đặt lên, sẽ có một ngàn hai trăm chín mươi ngày.12 Phúc thay ai kiên tâm chờ đợi suốt một ngàn ba trăm ba mươi lăm ngày.” (Đn 12,9-12). Khi mà các nhà thờ để các đồ ô uế đó lên, thì Thiên Chúa không ở trong đó nữa! Lễ thường tiến là lễ Mi-sa vẫn cử hành hàng ngày, cũng sẽ không còn. Chúng tôi xin chứng minh cho quí bạn thấy chúa của giáo hoàng TĐ là chúa khác sau đây:
***** Ngày 1 tháng 10 năm 2013 Giáo Hoàng tuyên bố rằng : “Việc truyền giáo là hoàn toàn vô nghĩa, chẳng có ý nghĩa gì. Chúng ta cần phải hiểu biết nhau, lắng nghe nhau và hoàn thiện kiến thức của chúng ta về thế giới chung quanh”. “Những sự dữ nghiêm trọng nhất, ảnh hưởng đến thế giới ngày nay là nạn thất nghiệp trong giới trẻ và tình trạng cô độc của người già. Từng người trong chúng ta đều có quan điểm riêng về những điều tốt và những điều xấu xa. Chúng ta phải khuyến khích con người hướng về những điều mà họ tin là tốt đẹp”. “Tôi tin vào Chúa chứ không tin vào Chúa của người Công Giáo. Không có Chúa của người Công Giáo”. “Bạn có biết tôi quan niệm về các triều đại Giáo Hoàng ra sao không? Những Vị Đứng Đầu Giáo Hội vẫn thường là những kẻ ích kỷ, thường được những kẻ trong triều tâng bốc và nịnh hót. Triều đại Giáo Hoàng là một thứ bệnh cùi hủi” (Nguồn từ LA REPUBBLICA).
♥†♥ Lại nói về câu tuyên bố của giáo hoàng TĐ Francis “Việc truyền giáo là hoàn toàn vô nghĩa, chẳng có ý nghĩa gì”. Đó, Th.Điệp của Chúa nói có sai đâu “Hàng Giáo Sĩ thuộc về Tam Điểm giờ đây đã đạt đến vị trí quyền lực cao nhất trong Giáo Hội Thánh Thiện của Ta trên Trái Đất”. Chỉ có giáo hoàng TĐ mới chống lại câu nói vừa là di ngôn cuối cùng của Chúa trước khi về Trời, vừa là Mệnh Lệnh cho tất cả các Kitô hữu phải thi hành, chứ đừng nói là chỉ Giáo hoàng, Giám mục và các Linh mục. Khi chúng tôi viết đến đây, thì ngày hôm qua Chủ Nhật 20/12/2024 là ngày Khánh Nhật Truyền Giáo, bài Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Mat-thêu viết:
“Mười một môn đệ đi tới miền Ga-li-lê, đến ngọn núi Đức Giê-su đã truyền cho các ông đến.17 Khi thấy Người, các ông bái lạy, nhưng có mấy ông lại hoài nghi.18 Đức Giê-su đến gần, nói với các ông: “Thầy đã được trao toàn quyền trên trời dưới đất.19 Vậy anh em hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ, làm phép rửa cho họ nhân danh Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần,20 dạy bảo họ tuân giữ mọi điều Thầy đã truyền cho anh em. Và đây, Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế.” (Mt 28,16-20).
Trong khi Giáo Hội xưa nay trân trọng Di Ngôn của Chúa và gọi ngày này là Khánh Nhật Truyền Giáo, thì giáo hoàng TĐ cho : “Việc truyền giáo là hoàn toàn vô nghĩa, chẳng có ý nghĩa gì”. Khi ông ta đi làm đại kết, đến với Hồi giáo hay các tôn giáo khác, ông ta nói với họ “Các bạn hãy cứ làm tốt với tôn giáo của mình, không có phải cải đạo”, Rồi trong khi nói với người Công Giáo thì bảo “Tại sao phải truyền giáo. Truyền giáo là gây thánh chiến với những người Hồi giáo”, ấy thế nhưng không dám ra lệnh bỏ ngày Khánh Nhật Truyền Giáo theo truyền thống, vì ngày này thu được biết bao nhiêu tiền về cho Vatican làm các chuyện tầm bậy như đi đầu tư phim ảnh để kiếm lời, kể cả phim sex; buôn bán địa ốc. Ai không biết hỏi Hồng y Giovanni Becciu từng là một kẻ tồi tệ bị rút phép thông công, khi vừa lên ngôi giáo hoàng, Francis lập tức phục hồi cho Becciu và y lập tức trở thành cánh tay mặt của giáo hoàng TĐ, nắm chức Phó phòng Quốc Vụ Khanh của Parolin, đóng vai trò con thoi giữa Francis và Tập Cận Bình, mỗi năm Vatican nhận 2 tỷ Mỹ kim của nhà họ Tập để nhờ Tập tiêu diệt Giáo Hội Hầm trú, bách hại các Hồng Y, Giám Mục và Linh Mục của Chúa, cho đến khi tội biển lận $355 triệu EUR về việc khu dân cư xa hoa Chelsea London bị bể giáo hoàng TĐ Francis không thể bao che được nữa mới đành thí quân cờ Becciu cho về làm dân thường. Còn rất nhiều chuyện phải nói xin để tới các kỳ kế tiếp, nào là sau khi Francis mặc áo giáo hoàng thì không biết bao nhiêu hội TĐ cấp cao trên thế giới đăng báo hoặc gửi thiệp chúc mừng, lần này hết thời gian nên chúng tôi xin đưa ra một vụ làm điển hình như: Ngày 14 tháng 3 năm 2013 (chỉ sau đắc cử có một ngày) Hội Tam Điểm Cấp Cao Gustavo Raffi thuộc Tổng Hội Tam Điểm Đông Phương ở Italia hoan nghênh việc bầu chọn Giáo Hoàng Phanxicô với thông điệp rằng ‘với Giáo Hoàng Phanxicô thì không một sự gì còn lại như trước đây.’(GRANDEORIENTE.IT)
♥†♥ Tam Điểm lại ứng với TĐ! 170 năm trước Câu nói của Nobius sẽ có một ngày lên ngôi “giáo hoàng” là người của Tam Điểm, thì nay đã không sai vào đâu. Một nhân vật TĐ cấp cao khác có tên là Eliph Levi, năm 1862 đã nói: “rồi sẽ đến một ngày, giáo hoàng sẽ tuyên bố bãi bỏ mọi vạ tuyệt thông và rút lại mọi lời kết án”. Đúng như vậy, Năm Thánh 2015 – 2016 về LTXC, Francis mở ra để bãi bỏ vạ tuyệt thông cho những người phá thai và cả những người có liên quan. Còn vạ tuyệt thông cho những người CG theo TĐ và CS thì là ưu tiên một, ngay khi nhậm chức y nhắc lại CĐ.Vat.II đã giải quyết chuyện này sớm nhất để lên kế hoạch “Đại Kết”.
Tạm đúc kết câu chuyện ngày hôm nay: Không chỉ Thông Điệp 926 quí bạn đã nghe Chúa Giêsu khẳng định: “Quyền lực cao nhất trong Giáo Hội hiện nay là Tam Điểm”, mà Th.Đ ngày 12/4/2012 (Francis chưa lên) Chúa Giêsu đã cho biết: “ĐGH Bênêdictô XVI yêu quý của Ta là vị Giáo Hoàng đích thực cuối cùng trên trái đất. Vì vậy:
- kế tiếp chỉ là giáo hoàng giả (TĐ.12/4/2012). SST
- Thông Điệp khác (08.03.2013) Chúa Giêsu dùng từ Ngôn sứ giả. SST
- Thông Điệp của Chúa Giêsu nói qua nữ tu Guadalupe (08.02.1990) là Ngụy Giáo Hoàng.
Đức Mẹ gọi giáo hội hôm nay là một “giáo hội lầm lạc”, và người đứng đầu là “Một Kitô giả” (Sứ Điệp 406 của Đức Mẹ qua cha Gobbi – Sách “Tiệc Ly Cầu Nguyện”).
Chúa Giêsu là Chân Lý, điều gì Chúa nói đều là sự thật. Chúng tôi chỉ thi hành lệnh truyền của Đức Mẹ là “Nói sự thật cho những ai muốn biết được biết”. (CÒN TIẾP)
——-oOo——-
ACE/TGTL/SVTT&DCTĐ Kính chúc Quý thính giả và các bạn trẻ Một Tuần Lễ Bình An trong Thiên Chúa và Mẹ Maria.