BUỔI NÓI CHUYỆN TẠI TÂM LINH ĐÀN

Ngày 19 tháng 3 năm 2005 (Tiếp theo)

——-oOo——-

  1. LH. Này còn đau đớn khủng khiếp hơn!

Hợp (em cô Thủy) sau khi chứng kiến vụ LH chị Hoài, tâm hồn cô có điều gì đánh động, cô liền chở bà Quý (mẹ cô) về nhà của cô (mặc dầu lúc ấy cũng đã khuya), liền yêu cầu mẹ cho gặp chị Thủy để hỏi thăm về LH của một người bạn gái là Maria Thanh, chết cách nay trên 25 năm, lúc đó Thanh mới 16 tuổi. Thanh và Hợp là hai người bạn gái rất thân (dĩ nhiên hồi còn ở VN), chơi với nhau hồi còn đi học, lại cùng là Công giáo. Khi Thanh mất, Hợp cũng như nhiều người khác chỉ tưởng cô bạn này trúng gió chết, như người nhà lúc bấy giờ nói. Như thường lệ, Hợp nhờ chị Thủy tìm giùm mình cô bạn … Sau một hồi lâu, cô Thủy trở lại cho hay: Người này đang phải chịu hình phạt vô cùng đớn đau, và có thể là muôn muôn kiếp kiếp, vì cô ấy đã tự hủy hoại đời mình. Đó là tội thật nặng và làm Chúa rất giận, nên Hợp không thể gặp được!

Hay tin này, Hợp vô cùng sửng sốt và thương bạn mà khóc suốt đêm …

♥†♥  (Nhân dịp trong TGTL đang có những diễn biến về những nơi đau khổ các linh hồn đang phải chịu, chúng tôi xin dành ra hai kỳ (hôm nay và kỳ phát thanh tới) phổ biến hai Thông Điệp của Chúa nói về Hỏa Ngục và Luyện ngục (danh từ chính xác Chúa dùng).

  • Chúng tôi cũng được linh hứng để nói về trường hợp người bạn của cô Hợp: LH.Maria Thanh theo cô Hợp là đã chết cách nay là 25 năm – có nghĩa là LH này đã phải “chịu hình phạt vô cùng đớn đau, và có thể là muôn muôn kiếp kiếp” là 25 năm. Cô Thủy không nói là ở trong Hỏa Ngục, thì có thể là trước khi chết cô Thanh có nghĩ tới Chúa và hối hận về hành động dại dột của mình. Chắc chắn cô Thanh không lỗi phạm về tội dâm dục và có được Đức Mẹ thương, chẳng hạn như có thường đọc kinh Mân Côi, hoặc như ông Trường Sơn có đọc một Kinh Kính Mừng mỗi tối, cho nên Đức Mẹ mới cho cô được đánh động tâm hồn cô Hợp đúng lúc, để cô Hợp bác cho Thanh một nhịp cầu là hết sức thương cảm và đau khổ cho bạn mình, rồi hết sức cầu nguyện, dâng lễ cho linh hồn bạn với tất cả tấm lòng thương cảm thật sự toát ra từ tâm hồn của mình. Cho nên cô Thủy cũng được Đức Mẹ cho phép tới nhà Hợp về chuyện Tâm Linh. Xem ra như thế, việc cứu các linh hồn tội lỗi vẫn được các Đấng đặt lên hàng đầu, miễn là nguời có tội đã thật lòng ăn năn hối hận. Việc cô Thanh có được cứu hay không, hạ hồi phân giải.)

 

  1. Linh Hồn Bị Giam Cầm về Cho Hay: Chúa Xét như Một Ánh Chớp.

Hôm nay, thứ Sáu, 01.4.05

sau buổi đọc kinh chung hàng tuần. (Từ ngày chúng tôi – Thúc Linh Tâm, Huệ Trinh sống ở thành phố Cây Xanh, thì cứ mỗi thứ sáu cuối tuần, chúng tôi sang nhà Thanh-Uyển – Kim Phụng tổ chức buổi đọc kinh chung cho con cháu có thói quen) lần này có cả anh Dũng tham dự. Buổi đọc kinh chung này đặc biệt cầu nguyện cho ba LH (Nicholas Trường Linh, Maria Hoài và Maria Thanh). Buổi đọc kinh xong, chúng tôi có ngồi lại chia sẻ Thánh Kinh với nhau, vì anh Dũng từ khi là bổn đạo mới, anh không thường đi lễ, rồi sau bỏ luôn, nên không hiểu giáo lý bao nhiêu, cũng như không biết về Chúa bao nhiêu (Đây không phải là lần đầu anh tham dự đọc kinh chung, từ ngày anh biết tin về chị Hoài (19/3/2005), là anh đã tham dự cùng chúng tôi). Sau phần chia sẻ Thánh Kinh, bà Quý cho hay tối qua bà có hỏi Thủy (K. Phụng ghi chép):

Tối ngày 31 tháng 3 năm 2005 lúc: 8:30 PM

Chúa xét như một ánh chớp –

– (B.Q) Con có thể cho mẹ hay, từ nọ tới nay, việc xin lễ và cầu nguyện cho ba LH có được Chúa nhận lời, và giảm bớt chút gì cho các LH đó không?

– (Th): Chị Hoài nhờ chuyển đến anh Dũng: Chị được vui, lý do: Vì nhờ anh hết lòng ăn năn và cầu xin. Anh cũng dốc lòng tin có Chúa, nên chị Hoài đã được một Thánh mang lên khỏi chỗ tối, nhưng vẫn phải cầu xin Chúa tha tội liên tiếp. Vì vậy, nếu như anh Dũng bỏ cuộc thì sự việc vẫn như cũ. Hôm nay chị Hoài gởi lời: “Tôi xin cám ơn đến tất cả mọi người đã cầu nguyện cho tôi khỏi đất vùi, kiến đốt” (Dĩ nhiên ta phải hiểu là LH cảm nhận được cái đau đớn của hình phạt, chứ thực ra thân xác đã chết có biết gì! Cũng như LH cảm thấy vô cùng nóng nảy, hoặc lạnh lẽo khôn lường, thì đó cũng là cảm nhận của LH, chứ không phải của một thể xác đã chết).

(chị Hoài tiếp): Tôi cũng xin Chúa cho tôi được về để nói rằng: “Chỉ có Chúa là Đấng đã chết để chuộc tội cho mọi người. Ai tin vào Ngài sẽ được sống đời đời. Tôi đã nói xong! Tôi hứa sẽ cầu xin cho anh Dũng được “vui” như ý muốn. Tôi cũng cám ơn bác đã đọc kinh và cầu nguyện cho cháu. Cháu xin cám ơn nhiều, và cũng xin bác chuyển lời với anh Dũng là hãy xiêng năng lo nhiều cho phần Linh hồn. Nếu chậm trễ thì sẽ khổ vô cùng. Đây là bản án chung, nếu ai chết thì sẽ biết! Cháu xin bác nói với anh là: Anh có chút hoài nghi trong việc đọc kinh xem lễ, khi anh nói là phải chờ sáu tháng sau. Thực ra Chúa xét như một ánh chớp! Cháu xin Chúa cho biết ai được Chúa tha cho tội trọng? Chúa cho biết là Người ăn năn và dốc lòng chừa, và giật mình.

(Chú thích: Chị dùng chữ này, người ngoài cuộc thì cho là kỳ, và nghĩ tại sao lại phải giật mình, nhưng kẻ trong cuộc thì biết ngay, như anh Dũng khi nghe chị Hoài lần đầu cho biết về mình và lối sống của anh khi trước sẽ mang đến hình phạt vô cùng khủng khiếp ở đời sau, thì ngay lúc đó không những anh “giật mình”, thót ruột, và còn cảm thấy lạnh người nữa! Chính tôi cũng vậy, ngay khi nghe chú Trường Linh nói câu “em lạnh lắm” là sự hối hận về việc mình đã không quan tâm cầu nguyện, xin lễ cho em mình, để em mình phải chịu khổ suốt mấy chục năm qua, đã khiến mình thót ruột, lạnh toát mồ hôi, suốt từ lúc đó trở đi, trong tâm hồn buồn bã vô cùng, đêm đêm ngủ không được, hoặc ngủ chẳng yên, cũng y như tâm trạng của anh Dũng đã mô tả vậy!)

– Phải Tin vào Chúa cách tuyệt đối! Chị Hoài tiếp: Chỉ một điều mình suy nghĩ là không biết có được hay không thôi, cũng đủ làm cho Chúa buồn. Cháu chỉ nói được đến đây thôi, nếu sau này được Chúa cho về thì cháu sẽ nói tiếp! Cháu chào bác và gởi lời cám ơn anh Dũng (tức Hùng Phi) đã lo cho cháu khỏi tay ma quỉ, cũng như cám ơn mọi người đã thương và cầu nguyện cho. Cháu nghĩ là chị Giang không thích cháu, chị cầu xin chỉ là vì chị sợ cháu không có vui! Chào bác!”.

– (c. Thủy): Con hé cho mẹ biết: Hôm nay các Thánh “Họp” (Có lẽ cô dùng ngôn ngữ trần gian cho ta dễ hình dung), đem các LH về cho Chúa xét. Điều này mẹ phải nói cho cả nhà biết! Vì theo ý Chúa, sau này cho mọi người biết về Chúa nhiều hơn để tránh tội nặng.

– (bà Qúy): Chị Hoài bây giờ có thể về nói chuyện trực tiếp với anh Dũng được không? Hay phải qua con?

– Chị Hoài vẫn phải nhờ con. Còn tại sao thì con không được nói! Chỉ khi nào chết thì mới hiểu.

——-oOo——-

Thứ Ba, ngày 29 tháng 3 năm 2005.

(Cuộc nói chuyện ngắn giữa bà Quý, Phụng & cô Thủy do cô Hợp ghi)

  1. Khi Thật Tâm Hối Hận, Sẽ Có Nhiều Thiên Thần Giúp Đỡ.

(Những cuộc nói chuyện ngắn giữa hai mẹ con thì bình thường, theo bà Quý nói lại thì bất kể ngày hay đêm, hễ lúc nào tôi (bà Quý) muốn thì nói, nhưng nó không nói nhiều với tôi, nó chỉ nói chút xíu cho tôi vui rồi nó bảo nó bận, nó phải đi. vì có lẽ nó biết là tôi không hiểu nhiều về đạo, và thường chỉ là chuyện vớ vẩn không đâu, từ ngày có anh về đây – ý nói là có tôi (Juse Thúc Linh Tâm) – thì nó mới nói nhiều chuyện về tâm linh, để qua anh, anh cắt nghĩa cho cả nhà nghe, hơn nữa anh mới có nhiều cái lạ để hỏi, còn tôi không biết cái gì để hỏi, tuy nhiên nhiều khi nó cũng ra điều kiện cho tôi, nếu mẹ muốn con về nói chuyện với mẹ, thì mẹ phải đi lễ, hoặc đọc kinh, còn nếu không thì con sẽ không về! Vẫn do cô Hợp ghi).

– (C. Thủy): Con cho mẹ biết: Chị Hoài hy vọng Chúa xét lẹ, vì anh Dũng dốc lòng cầu xin Chúa. Tuy vậy nếu mai đây, vì một lẽ nào mà anh bỏ cuộc thì sự việc lại như trước!

– (C.Th tiếp): Còn ông Trường Linh thì nhờ có xin nhiều lễ mới đây, và còn nhờ chú Tâm thật sự hối hận và nuối tiếc, cũng như chú rất ân hận một cách thật lòng, nên có nhiều Thiên Thần cảm động và giúp đỡ. Chú Tâm còn hứa, nếu như con giúp ông Trường Linh được Chúa & Đ.Mẹ cho vui, thì chú ấy sẽ làm một việc gì cho mọi người chưa biết sẽ biết. (Có lẽ Chúa Thánh Thần khiến ra như thế, vì sau này tôi được biết đó là kế hoạch của Đức Mẹ. Quý bạn biết là Chúa Thánh Thần chính là bạn của Đức Nữ Đồng Trinh)

– Còn chị Thanh thì hơi khó, vì Chúa giận. Con có tìm cách song cũng chưa giám nói là được!

Tuy nhiên Chúa cũng cho thời gian (Tức là vẫn còn có hy vọng! điều mà trước đây ta vẫn quan niệm, hễ tự tử thì mất LH, tức sa hỏa ngục).

 

  1. Muốn cầu nguyện một cách đắc lực cho ai thì phải Dọn lòng mình cho thanh sạch. Thật lòng xót xa và thương đau cho LH mình cầu nguyện cho.

– (C. Th): Việc cầu nguyện, mẹ có biết làm thế nào cho có hiệu lực không?

– (B.Q): Mẹ đâu có biết làm sao thì có hiệu quả?

– (Th): Con xin hỏi mẹ: Khi mẹ muốn cho ai ăn thì mẹ phải làm sao?

– (B.Q): Mẹ phải mời họ.

– (Th): Đúng ! Có điều ta mời ai thì phải mời đích danh, rồi phải dọn thức ăn, nhưng phải sạch sẽ, để bữa tiệc được hoàn mỹ và có ý nghĩa. Con cho mẹ biết có nhiều người đọc Thánh Kinh mà không cần biết đến chiều sâu hay ngụ ý Chúa nói.

– (B.Q): Con phải nói rõ hơn chứ làm sao mẹ hiểu được!

– (Th): Vâng, trước khi dọn bàn ăn, thì cũng ví như ta cầu xin cho ông Trường Linh, bà Hoài v.v… Điều tiên quyết là chính trong tâm hồn ta, ta phải thầm thĩ xin rằng: Lậy Chúa con biết hai LH này ao ước được Chúa thương xót. Lỗi cũng bởi tại con quên Chúa đi, nên đã một thời gian con không cầu nguyện cho hai LH này. Xin Chúa thứ tha và hãy nhận lời con. Nếu được, xin Chúa xét lại, và cho hai LH con xin hôm nay được Chúa ban ơn cho vui và mát mẻ.

(C.Thủy tiếp): Còn chỉ cầu cách như chị Giang, sợ bà ta phá. Còn mình thì vì qua chị Giang, (có sự liên hệ với chị Giang), mới có sự cầu nguyện cùng Chúa cho bà Hoài. Thì tuy cũng được! nhưng sự hiệu nghiệm thì hơi lâu! Mẹ hiểu không ?

– (Phụng): Vậy theo chị, cầu nguyện thế nào là tốt đẹp nhất ?

– (Th): Chị nghĩ là em phải đọc kỹ điều chị nói ở trên. Em phải cầu đích danh, tức đọc tên thánh, hay kèm theo tên của người mình muốn cầu cho (Ý cô muốn nhấn mạnh để người cầu đừng hời hợt, giống như chuyện làm lấy lệ, chứ không phải Chúa cần mình nói rõ tên, Chúa mới biết mình cầu nguyện cho ai). Nhưng quan trọng phải là vấn đề thuộc “Tâm Linh”  (Tâm trí nghĩ về, xót xa về LH ấy ) – Có nghĩa là phải thật lòng xót xa, thương đau cho hai LH này đang phải chịu đau khổ và đang muốn được Chúa ân xá. Nếu như ta chỉ vì một bà chị hay một ông bố vợ, thì tuy Chúa cũng nghe, xong việc cứu rỗi hơi chậm em hiểu không ? Còn khi chị nói thức ăn được dọn ra nhưng phải sạch sẽ, có nghĩa là khi em đi dâng Thánh lễ để cầu xin, hay đọc kinh cầu nguyện mà muốn được Chúa chấp nhận, thì lòng mình phải thanh sạch.

CHỊ DẠY EM (Nghe Phụng kể lại vào khoảng đầu tháng Ba)

  1. Phải Tin vào sự Quan Phòng của Thiên Chúa.

(C.Thủy): Em có nghĩ của cải thế gian không phải là gánh nặng không ?

– (Phụng): Rất là nặng! Chị không ở thế gian, lập gia đình, sinh con đẻ cái, chị không biết!

(Thời gian này Phụng đang thất nghiệp, đi kiếm việc mãi không được, nên có nhiều ý nghĩ phức tạp ?)

– (Th): Đúng! Tao thấy mày sắp điên vì tiền! … Tao buồn lắm!

– (Ph): Chị nói thế chứ, em thí dụ như mình trồng một cái cây, đâu phải chỉ việc cắm xuống đất là xong! Mình còn phải tưới nước hàng ngày, phải mua thuốc xịt sâu, giệt cỏ dại, phải bón phân cho nó, nó mới tốt. Con cái mình sinh ra còn hơn thế nữa!

– (Th): Đó là vấn đề dạy dỗ con cái, tập tành nhân đức. Còn mọi chuyện, nếu em có lòng trông cậy vào Chúa. Chị bảo thật: Mọi sự sẽ diễn ra như ý nhiệm màu. Em phải tin vào sự quan phòng của Thiên Chúa! Chị cho em biết điều này: Sự gì càng nôn nóng bao nhiêu, thì sự việc càng chậm trễ bấy nhiêu! (Thỉnh thoảng cô cũng dùng từ “mày, tao”, một phần nói lên sự gần gũi, như thật sự mình còn sống bên cạnh đứa em, một phần để nói lên sự chỉ dạy mà vì em lỗi, có thể mất lòng Chúa mà em không biết, nên chị “bất bình” để em thấy rõ mà sửa).

——-oOo——-

Tâm Linh Đàn Ngày 03 tháng 4 năm 2005, lúc 11 giờ 30 Am

Gặp lại em Trường Linh

  1. Chị khi trước đã có nhiều lúc nghĩ đến em, đó là một nghĩa cử rất đẹp!

– (Th): Con giận mẹ vì mẹ cứ nói mình giống như là “bà đồng”

(Thỉnh thoảng bà Quý tự nói đùa là mình y như một bà đồng, vì ngày xưa trước khi lấy chồng, bà vốn dĩ là người bên lương, cứ đi xem các bà đồng cúng những ngày rằm hay đầu tháng âm lịch, xem họ nhảy múa lung tung, rồi nói như hồn người nào đó nhập vào và dùng miệng của họ mà nói những lời này, lời nọ. Có thể từ nhỏ bà thần tượng những người đó! Vì số người theo các bà đồng cũng khá đông, khoảng hai tới ba chục người ngồi xem và hầu bà đồng mỗi kỳ trong căn nhà của bà. Họ tin những lời bà đồng nói ra như một thứ tín ngưỡng. Bà bảo khi múa kiếm, các bà đồng có thể xuyên mũi kiếm từ má bên này sang má bên kia, mà không hề hấn gì! Thực ra những người này dùng phép của ma quỉ, nên thuộc loại tà đạo. Có thể bà Quý cũng chưa hiểu cho lắm!).

– (Th): Con xin nói cho mẹ biết rằng nói thế là không được! và cũng không nên nói thế! Vì đây là một việc làm nghiêm chỉnh. Nếu Chúa không cho phép, con đã không làm!

– (B.Q) Mẹ Xin lỗi con!

– (Th): Con chào cô chú!

– (T): Chúng tôi chào cô! Xin Chúa chúc lành và ban ân huệ cho cô!

– (Th): Cô có muốn tham gia về cõi mà mình chưa biết không ?

– (Huệ Trinh): Nguyện xin Chúa & Đ.Mẹ ban ơn lành cho buổi hội họp của chúng ta hôm nay.

– (T): Trước hết, tôi muốn nhờ cô Thủy cho biết thêm tin tức về chú Trường Linh không biết có được không ?

– (Th): Chú yên tâm, Cháu khi trước đã nói: Thứ Nhất là nhờ vào nhiều lễ xin Chúa gần đây. Sau nữa là vì chú hết lòng cầu xin, nên được các Thánh giúp đỡ, điều này mẹ cháu biết! Chú có hỏi gì không ?

– (T): Tôi vẫn xin được biết tin rõ về Trường Linh được không?

– (Th): Cháu muốn biết trong thâm tâm chú có muốn ông Trường Linh về không?

– (T): Dạ, muốn lắm chứ! Nếu có thể được!

  • (Ngay lúc ấy Trường Linh lên tiếng):

(Tr.L): Em còn muốn xin lễ đời đời được không?  (có một chút gián đoạn)

– (C.Th. lên tiếng):

(Chú ấy đang“buồn”, với “giận”, rồi lại “khóc”. Nghe cô Thủy cho biết như thế, khiến tôi vô cùng lo lắng, áy náy, không biết mình lại sai điều gì?)

– (T): Có phải chú vẫn còn buồn tôi phải không cô Thủy?

– (Tr.L): Anh có xin cho em vào sổ dòng Phan-sinh, để được hưởng sự cầu nguyện và Thánh Lễ  đời đời của nhà dòng không?

– (Tr.L lại tiếp liền): Em giận bọn ở VN láo với anh! Em cho biết, trước khi chúng nó đi xin lễ, đã bàn tán nhiều, không phải là tiếc tiền, vì là tiền của anh gởi về. Song họ cứ nghĩ là em đã được ở bên Chúa từ lâu rồi, còn anh thì họ bảo bị ma quỉ cám dỗ, xui khiến!

(Lần trước khi chú Tr. Linh về cho biết mình rất lạnh lẽo, và như đã nói, tôi thực sự nghĩ là trách nhiệm này về mình, vì cái chết của chú, chính là do tôi đưa đi vượt biên. Nếu bạn đọc là lớp người thuộc thế hệ con cháu về sau đối với thế hệ chúng tôi, thì nên biết rằng, có một thời kỳ cả triệu người Việt Nam đã phải bỏ nước ra đi bằng mọi cách, vì chính sách trả thù dân tộc, cũng như đường lối cai trị hà khắc của Cộng sản. Họ du nhập chủ thuyết vô thần Quốc tế vào VN, với một chế độ Tam vô: Vô gia đình, vô Tổ quốc, vô Tôn giáo. Tôi không chủ trương đem chính trị vào đây, nên chỉ tóm tắt vài lời vậy thôi! Vào thời kỳ đó, số người ra đi bị chết có thể bằng số người đến được bến bờ tự do.

  • Vì ân hận về cái chết của chú, lại thiếu bổn phận tâm linh đối với em mình, nên tôi vận dụng đủ mọi cách để có thật nhiều Thánh lễ cho em. Vì lý do đó tôi mới phôn về VN, nói cho các em cầu nguyện và xin lễ thật nhiều cho Tr. Linh. Tôi nhờ xin cho em Thánh lễ Ba mươi (tức xin cha làm cho ba mươi ngày liên tục). tại Úc, tôi xin Thánh lễ đời đời tại dòng Phanxicô, và tôi cũng nhờ “Hội bạn các LH trong luyện ngục” vì chúng tôi là hội viên. Mọi chuyện đều tốt lành, chỉ không ngờ ở VN, có mấy em nào đó, đã nói ra, nói vào những điều không tốt, làm chú Tr. Linh buồn, giận. Thực ra rất đại đa số người Công giáo cứ nghĩ người thân của mình đã lên Thiên đàng rồi! sau một thời gian tưởng là đã dài, nhất là người thân của mình đã có thời gian đi tu mà không phải tự ý xin về. Chính tôi trước đây cũng nghĩ về Trường Linh như vậy. Sau này bạn đọc sẽ gặp thêm trường hợp khác, một LH nhờ chúng tôi cầu nguyện. Để làm tốt cho LH, chúng tôi báo cho thân nhân của LH ấy biết, để họ cùng với chúng tôi cầu nguyện. Nhưng trong cuộc điện đàm, người kia nói tỉnh bơ: “Bác ấy lên Thiên Đàng từ lâu rồi”. Thực là tai hại không nhận biết con người lúc ở trần gian đã làm mất lòng Chúa biết là bao nhiêu?)

– C. Thủy): Cháu xin chú cho biết ông Trường Linh có ý nói gì ?

– (T): Khi gởi tiền về cho các em ở VN nhờ xin Thánh lễ “Ba Mươi”, đồng thời tôi cũng vận động các em tự mình xin lễ hay câu nguyện cho Tr. Linh càng nhiều càng tốt, và để cho các em không thắc mắc tại sao lại làm như vậy, vì từ trước chưa từng làm, nên tôi đã nói thật cho các em biết tình trạng đau xót của Trường Linh, mong các em ấy cảm nhận được cái điều mình mong muốn. Song ngược lại, họ lại không tin tôi! Thật đáng buồn! và cũng đáng giận! Như vậy, vì không tin nên có lẽ cho dù họ đi xin lễ, họ cũng không thật sự cầu nguyện với thành tâm, thành ý!

– (Th): Chú nghĩ đúng! Khi trước cháu đã nói, chú đừng có bảo với ai về chuyện tâm linh đặc biệt giữa chú và cháu , vì họ sẽ cho là ta bị ma quỉ nhập và lừa.

– (Tr. Linh tiếp): Em nghĩ là nên nói cho anh hiểu rõ ràng: Hôm xưa em mắc tội là không chịu hy sinh, trốn tránh trách nhiệm, cầu an cho bản thân mình. Điều mà Chúa muốn, mình lại làm theo ý riêng. Đại khái là sợ chết, hoặc nghĩ là khi ta ở nước ngoài được yên ổn, vẫn có thể tu. Nhưng nếu Chúa không muốn, ta làm theo ý ta, thì vẫn bị mắc tội trọng, anh hiểu không?

– (T): Nếu ở vào trường hợp em, anh cũng đã làm như vậy!… Như vậy rồi đây anh cũng sẽ bị như em thôi!

(Tuy không nói ra nhưng tôi có ý nghĩ: Làm sao biết được ý Chúa muốn trong trường hợp vượt biên này? Tôi sẽ không cho việc Việt Cộng bắt lính đi sang campuchia gây chiến tranh là “lý tưởng”, và nếu là Tr. Linh, tôi thế nào cũng lại chọn lựa y như thế! Lậy Chúa làm sao chúng con biết được ý Chúa đây?)

– (Tr.L): Anh yêu, em thương anh, em không có thể về thường, hôm nay được các Thánh bảo lãnh, vì là Lễ đặc biệt (Hôm nay lễ kính “Lòng Thương Xót Chúa”). Nếu anh có thương xin hãy nghĩ là em rất cần nhiều người cầu nguyện và nhiều lễ! Không biết là những điều em xin anh, có ảnh hưởng đến gia đình không? Xin cho em biết?

– (T): Không đâu em! Anh hứa với em! Nhưng thôi, ta cũng đừng giận những anh chị em ở bên VN nữa! Giận! làm Chúa & Đ. Mẹ buồn! Còn gia đình anh thì em đã biết rồi! Chị thương em như anh thương em, không có gì khác! … Em còn lạnh không? Từ nọ nay, Chúa có thương giảm bớt đau khổ cho em không?

– (Thủy): Chú yên trí, có kết quả VUI, điều này chú Trường Linh chưa được phép nói! Chú ấy sắp đi!

– (T): Em còn muốn nói với anh gì nữa không? Cô Thủy nói với anh như vậy, em nghĩ sao?

– (Tr. Linh): Em đã được vui! Cám ơn anh đã hết lòng thương. Vì quá vội nên em quên cả việc cám ơn chị! Chị khi trước đã có nhiều lúc nghĩ đến em và cầu nguyện cho em, đó là một nghĩa cử rất đẹp! Trước khi đi, em xin chào anh chị và cám ơn rất nhiều!

 

  1. Chú sẽ là một thừa sai theo ý Đ. Mẹ muốn.

Tôi hứa với cô Thủy: “Làm điều mà nhiều người chưa biết … được biết”

– (Th): Hôm nay, con còn muốn nói về “Tâm Linh”, chú có điều gì muốn biết và hỏi không?

– (T): Tôi tin là cô đang giúp cho chú Tr. Linh và để đền đáp lại, cô muốn tôi làm gì? Xin cô nói rõ cái ý của câu: “Làm điều mà nhiều người chưa biết được biết.”. Phần tôi, tôi sẽ cố gắng hết mình, chỉ sợ khả năng của tôi rất hạn hẹp, không biết tôi có thể hoàn tất được không ? Điều mà tôi sợ là nếu mình hứa mà thực hiện không được, thì là một món nợ rất nặng, không biết thế nào để trả! Xin cô nói rõ hơn việc tôi phải làm ?

– (Th): Chú cứ yên tâm, không khó lắm đâu! Có nhiều điều người ta chưa biết cần cho biết, chỉ cần trong phạm vi khả năng của chú thôi! chẳng hạn như: Cho người ta biết về những gì do chú tiếp xúc với cháu mà biết được, dĩ nhiên một cách khôn ngoan, chứ đừng như việc chú bảo các em của chú ở Việt Nam hôm vừa rồi, gây ra phiền nhiễu cho chú, và cả chú Tr. Linh là khiến cho chú ấy phải bực bội … Rồi biết bao hiện tượng lạ mà chú đã có cơ hội nghiên cứu, sưu tầm trong sách vở. Cháu nghĩ là chú sẽ làm được việc này.

 (Việc này mãi đến tháng 10 năm 2008 tôi mới có cơ hội thực hiện trong tờ “Chân Lý” của Dòng Ba ĐaMinh, mục “Thế giới quanh ta” hoặc các đề tài khác. Tuy nhiên tôi cũng lồng những hiểu biết của mình qua các cuộc tiếp xúc với cô Thủy bàng bạc trong những bài viết đăng trong các báo “Chân Lý” và “Dân Chúa Úc Châu”, sau lại in thành sách “Tâm Linh & Đời Sống” v.v… ).

– (C.Th. tiếp): Điều này không phải do ý cháu, và cháu cũng xin hé cho chú biết là: Chú sẽ là một thừa sai theo như ý Đ. Mẹ muốn. Nhưng đấy là cháu mau miệng thôi! Chú hãy theo như cháu nói, là hãy cứ để cho thời gian nó tới! Cháu biết rằng chú sẽ có cơ hội thôi! Không bao lâu, một khi Đức Mẹ muốn (Đành rằng từ lâu, tôi vẫn cầu xin Chúa và Đức Mẹ “hãy cho con được làm khí cụ bình an của Chúa. Cho dù là một khí cụ cùn nhụt nhất! Miễn rằng cuộc sống của con không trở thành vô nghĩa. Xin đừng để con trở nên giống người đầy tớ bất trung, là đem nén bạc của mình vùi xuống đất!” Nhưng nghe cô Thủy bảo rằng tôi sẽ là một thừa sai theo như ý Đức Mẹ muốn, thì quả thực tôi đâu đáng gì, ngượng chết đi được, vì mình thực sự không có khả năng đó, lại không muốn đi tu làm sao có thể trở thành “Thừa sai” của Chúa, hay của Đức Mẹ! hoặc là tôi hiểu sai nghĩa của chữ thừa sai mà cho rằng quan trọng quá chăng? Có lẽ không nên hiểu vậy! Hạ thấp xuống, Hạ xống thật thấp đi thì được!). Chú có muốn cháu giải thích thêm không?

– (T): Vâng!

– (Th): Hiện giờ chú đang nghĩ mình phải làm sao để có được nhiều người cầu nguyện, đúng không?

– (T): Cho chú Trường Linh? Tôi hỏi.

– (Th): Chú đã tính chưa? Chú đã có đáp số chưa ạ?

– (T): Tôi có nghĩ đến hai việc: Việc cầu nguyện thì nhờ Dòng Ba Đa Minh, rồi như tôi đã làm là ghi tên chú Trường Linh vào sổ cầu nguyện đời đời của Dòng Phan Sinh và “Hội bạn các Linh Hồn”. Còn việc làm như cô bảo: Làm sao cho nhiều người biết những điều họ chưa biết, thì tôi dự trù là mình sẽ viết sách, nhưng trong hiện tại tôi sẽ xử dụng báo chí đạo.

– (Th): Cháu nhắc lại, khi nào Đức Mẹ muốn, chú sẽ có dịp được như ý muốn! Tuy nhiên điều này theo cháu nghĩ là chưa cần vội! Điều mà cháu nói đây thì rất cần cho chú Tr. Linh. Cháu cho chú biết: Đồng ý là các cụ dòng Ba mỗi lần hội họp là có một danh sách những người xin cầu cho rất nhiều LH, và nhiều khi các cụ chỉ cầu chung chung vậy! Chú muốn xin nhiều người cầu cho một người thì phải làm sao?

– (T): Thứ nhất như tôi đã nói là vô danh sách cầu nguyện đời đời của Dòng Phan Sinh, kế đến là tôi cũng đã ghi danh Tr. Linh vào danh sách những LH được Hội “Ân nhân các LH trong luyện ngục” của thế giới xin lễ cầu nguyện cho (Hội này sau đổi thành: “Hội Bạn các LH trong luyện ngục”).

– (Th): Hôm nay nghe nói chú đã làm như vậy là đúng ý chú Tr. Linh muốn rồi!

(Còn tiếp)

——-oOo——-

Đề tài về Tam Điểm Xin tạm gác lại hai kỳ, để nghe Chúa nói về:

(1).Hỏa Ngục (2). Luyện Ngục – cho những ai muốn biết được biết.

——-oOo——-

**(1)** TĐ.69 – Phóng Đãng Tình Dục sẽ dẫn các con đến Hỏa Ngục

Thứ ba ngày 19 tháng 4 năm 2011, lúc 23:50

Con gái của Cha, khi thế giới chia thành những thành phần khác nhau – những người sống một cuộc sống đơn giản và có trật tự, một số khác sống trong sự giàu sang và an bình, lại có những người cực khổ vì nghèo đói và bệnh tật, hoặc những người là nạn nhân của chiến tranh và những kẻ cầm quyền – tất cả sẽ cùng được chứng kiến những biến cố sắp xảy ra trong sự kinh ngạc.

Nhiều người sẽ chứng kiến những thảm họa sinh thái do bàn tay của Thiên Chúa. Những người khác sẽ nói rằng chúng là dấu chỉ của Thời Cuối, trong khi một số người còn lại sẽ nói rằng tất cả xảy ra là do sự nóng lên toàn cầu. Nhưng vào lúc này, điều quan trọng nhất là các con phải hiểu được rằng nếu tội lỗi cứ gia tăng đến những mức chưa từng thấy, thì chúng sẽ gây ra sự tàn phá nơi cuộc sống ổn định của các con. Nhưng khi tội lỗi gia tăng đến những mức độ phổ biến mà tất cả các con trong thế giới ngày nay đều đã trải nghiệm và chứng kiến, thì các con có thể tin chắc rằng những thảm họa này là do bàn tay của Thiên Chúa.

Thiên Chúa Cha Hằng Hữu đã trả lời và hành động theo cách này. Giờ đây đã đến lúc tiếp cận để tiêu diệt Satan và những đồ đệ của hắn, hơn nữa tình trạng bất ổn sinh thái sẽ được Thiên Chúa cho phép xảy ra bởi Lòng Thương Xót của Người. Người sẽ thực hiện điều này để ngăn chặn Satan và tất cả những kẻ đồi bại bị hắn giật dây, những kẻ đang thèm thuồng trước những viễn cảnh về sự giàu có và vinh hoa do Satan hứa hẹn với họ, thông qua năng lực hiểu biết tâm lý mà hắn có được.

Satan gieo những tư tưởng và hành động xấu xa vào trong những tâm hồn yếu đuối để họ tự phơi bày bản thân họ trước quyền lực chiếm hữu của Satan. Những người như vậy có những đặc điểm chung. Họ tự cho mình là trung tâm điểm, bị ám ảnh bởi những tham vọng thế gian, sự giàu có và bị nghiện theo những xu hướng tính dục lệch lạcđam mê quyền lực. Tất cả sẽ kết thúc trong Hỏa Ngục nếu họ lại còn tiếp tục đi theo ca ngợi tên Phản Kitô, kẻ đang chuẩn bị để tỏ mình ra cho toàn thế giới.

Nhiều người ngây ngô không tin rằng có Satan, tên Phản Kitô hay thực sự có Thiên Chúa Cha Toàn Năng. Vì vậy, họ nhắm mắt làm ngơ. Tuy nhiên, họ lại tự chất vấn tại sao chính xã hội mà họ đang sống lại bị sụp đổ. Họ không hiểu được sự ào ạt đáng sợ trong sự sụp đổ của nền tảng gia đình truyền thống. Họ xem thường nền tảng này trước những căn bệnh của xã hội hiện đại.

Điều mà họ không biết chính là việc Satan đang nhắm vào gia đình như là ưu tiên hàng đầu của hắn. Đó là bởi vì hắn biết rằng nếu gia đình sụp đổ thì xã hội cũng sẽ sụp đổ. Nhiều người biết được điều này bởi vì sự việc này ngày càng trở nên rõ ràng hơn trong thế giới ngày nay.

Kế đến hãy nhìn vào sự Phóng Đãng Tình Dục. Các con tự hỏi không biết xã hội đã bị tiêm nhiễm khủng khiếp đến mức nào trước tình trạng suy đồi này. Tuy nhiên một lần nữa, điều mà các con không nhận ra đó là Satan có liên quan đến mọi hành động vô luân sa đọa trên thế giới. Trong khi những ai trong các con bị lôi cuốn vào một thế giới chung chạ bừa bãi, tình dục lệch lạc và lạm dụng người khác, các con sẽ biện minh rằng những hành vi đó là một nguồn vui chơi giải trí, và trong một số trường hợp, đó là một hình thức kiếm thêm lợi tức – các con phải biết rằng những hành động vô luân đó sẽ là giấy thông hành đưa các con đi vào lửa Hỏa Ngục đời đời.

Đối với mỗi hành vi tình dục đồi trụy mà các con góp phần vào thì cơ thể của các con, cho dù các con ở trong trạng thái của linh hồn, cũng sẽ chịu sự thiêu đốt như thể là bằng xương bằng thịt, cho đến muôn đời. Từng phần cơ thể mà các con đã lạm dụng để phạm tội trọng sẽ chịu nỗi đau đớn khôn cùng trong lửa Hỏa Ngục. Tại sao các con muốn điều này? Nhiều người trong các con, những linh hồn đáng thương bị lừa dối không nhận ra rằng các con chưa từng được dạy bảo cho biết Sự Thật. Sự Thật là Thiên Đàng, Luyện Ngục và Hỏa Ngục có tồn tại. Nhiều tôi tớ được thánh hiến tốt lành của Cha trong Giáo Hội đã không nhấn mạnh những Giáo Huấn này trong một thời gian rất dài. Thật đáng xấu hổ cho họ. Cha khóc cho nỗi đau của họ, vì chính nhiều người trong số họ không thực sự tin vào Hỏa Ngục. Vậy thì làm sao họ có thể rao giảng về sự kinh hoàng của Hỏa Ngục? Họ không thể rao giảng bởi vì nhiều người trong số họ đã chọn câu trả lời dễ dàng. “Thiên Chúa là Đấng luôn luôn nhân từ. Người sẽ không bao giờ đưa các con vào Hỏa Ngục. Đúng vậy không ?”

Câu trả lời là đúng – Người không làm như vậy. Điều đó là đúng vì Người không bao giờ có thể quay lưng lại với con cái của Người. Nhưng thực tế là rất nhiều linh hồn, bị ngăn chặn bởi các tội trọng mà họ đã bị cám dỗ để trót phạm, lại trở thành nô lệ cho tội lỗi của họ hết lần này đến lần khác, lặp đi lặp lại nhiều lần. Họ đang ở trong tình trạng quá tối tăm, hài lòng với sự vô luân của chính họđến nỗi họ tiếp tục chọn sự tối tăm này, ngay cả sau khi chết. Trong truờng hợp đó, họ không thể được cứu. Họ đã chọn con đường này bằng ý chí tự do của riêng họ – một Tặng Ân từ Thiên Chúa mà Người không thể can thiệp vào. Nhưng Satan thì có thể. Và hắn đang thực hiện điều đó.

Hãy chọn lấy cuộc sống mà các con muốn, là con đường của sự sống hướng về Thiên Chúa, Chúa Cha Hằng Hữu để lên Thiên Đàng, hay là Satan, tên lừa dối trong nơi lửa Hỏa Ngục đời đời. Hỡi con cái của Cha, không có cách nào rõ ràng hơn để giải thích về hậu quả cho các con hiểu được. Chính vì Tình Yêu và Lòng Trắc Ẩn của Cha mà Cha phải dạy cho các con biết Sự Thật.

Thông Điệp này có phần làm cho các con sợ hãi, bởi vì nếu Cha không dạy cho các con biết những gì thực sự sắp xảy ra, là Cha đã không tỏ bày Tình Yêu Đích Thực của Cha dành cho tất cả các con.

Đã đến lúc phải đối mặt với tương lai, không chỉ của chính bản thân các con mà còn là của bạn bè, gia đình và những người thân yêu, những người mà các con tác động lên họ qua hành vi cư xử của chính các con. Hành động làm phát sinh hành động. Trong trường hợp của một người vô tội, các con cũng có thể vô tình hướng dẫn và dẫn đưa họ trên con đường đến sự tối tăm đời đời do thiếu sự hiểu biết.

Hãy chăm sóc linh hồn của các con. Linh hồn là một Ân Ban từ Thiên Chúa. Đó là tất cả những gì mà các con sẽ mang theo bên mình vào thế giới bên kia.

Đấng Cứu Thế của các con

Chúa Giêsu Kitô

——-oOo——-

Thông Điệp 69 của Chúa Giêsu đã cắt nghĩa và giải thích rất rõ, chúng tôi chỉ tóm tắt và hợp quy lại một số điểm để quí bạn dễ nhớ và truyền lại cho con cháu, hoặc những người thân của mình, vì chính ngụy giáo hoàng Francis (ThĐ. 08/2/1990) từng đã tuyên bố ở nhiều nơi là “Không có Hoả Ngục”, hoặc: “Trong Hoả Ngục không có Linh hồn nào hết”. Là độc giả, hoặc thính giả của các chương trình TGTL, thì biết ông ta là giáo hoàng Tam Điểm, nhưng đối với hầu hết mọi người, ông ta vẫn là một giáo hoàng được bầu, nên lời nói của ông ta vẫn được nhiều người tin. Họ không biết mình đang sống trong thời kỳ sự thật bị che lấp, vì Đức Mẹ đã bảo: Đây là giáo hội lầm lạc và người ta bị sống trong sự lừa dối tối tăm.

Sau đây là Bảng tóm lược:

1). Chúa đã cắt nghĩa rõ ràng thế nào về thảm họa sinh thái: khi tội lỗi gia tăng đến mức độ phổ biến, thì các con có thể tin chắc rằng những thảm họa này là do bàn tay của Thiên Chúa.

2). Những người bị ám ảnh bởi những tham vọng thế gian, sự giàu có và bị nghiện theo những xu hướng tính dục lệch lạcđam mê quyền lực. Tất cả sẽ kết thúc trong Hỏa Ngục.

3). Satan đang nhắm vào gia đình như là ưu tiên hàng đầu của hắn. (Amoris Laetitia của giáo hoàng tam điểm là làm theo kế hoạch của Satan, cho phép phá vỡ hôn nhân gia đình và khuyến khích ngoại tình. Khi gia đình sụp đổ thì xã hội cũng sẽ sụp đổ. (Đức Mẹ từng báo trước: khi nào có hiện tượng gia đình xụp đổ, thì đó là dấu hiệu của Thời Cuối).

4). những hành động vô luân như: chung chạ bừa bãi, tình dục lệch lạc và lạm dụng người khác, hoặc dùng chính thân xác mình để kiếm thêm lợi tức … đó sẽ là giấy thông hành đưa các con đi vào lửa Hỏa Ngục đời đời.

5): Mỗi hành vi tình dục đồi trụy sẽ khiến cho linh hồn sẽ chịu sự thiêu đốt như thể là bằng xương bằng thịt, cho đến muôn đời.

6). Nhiều người trong số những tôi tớ được thánh hiến của Cha trong Giáo Hội không thực sự tin vào Hỏa Ngục. Vậy thì làm sao họ có thể rao giảng về sự kinh hoàng của Hỏa Ngục?

7). Lời khuyên của Chúa: Hãy chọn lấy cuộc sống mà các con muốn, là con đường của sự sống hướng về Thiên Chúa, để lên Thiên Đàng, Các con hãy biết rằng: Chính vì Tình Yêu và Lòng Trắc Ẩn của Cha mà Cha phải dạy cho các con biết Sự Thật. Hãy chăm sóc linh hồn của các con. Linh hồn là một Ân Ban từ Thiên Chúa. Đó là tất cả những gì mà các con sẽ mang theo bên mình vào thế giới bên kia. (Đức Mẹ Fatima cho biết: tội dâm dục làm cho người ta vào Hỏa Ngục nhiều nhất)

Đấng Cứu Thế của các con

Chúa Giêsu Kitô

(Còn tiếp)

——-oOo——-

ACE/TGTL/SVTT&DCTĐ Kính chúc Quý thính giả và các bạn trẻ Một Tuần Lễ Bình An trong Thiên Chúa và Mẹ Maria.