THẾ GIỚI TÂM LINH-SỐ 9

THẾ GIỚI TÂM LINH-SỐ 9

THẾ GIỚI TÂM LINH SỐ 09 NGÀY 02-03-2025

BUỔI NÓI CHUYỆN TẠI TÂM LINH ĐÀN

Ngày 03 tháng 4 năm 2005 (Tiếp theo)

——-oOo——-

  1. BÀN VỀ TÂM LINH: 4 TỘI NẶNG Thường làm MÀ KHÔNG BIẾT!

(C.Th): – Hôm nay chú cháu mình bàn về một số những tội được gọi là “tội trọng” nhé!

(tôi đã có ghi nhận cảm tưởng như mình bắt đầu được huấn luyện cho những công tác về sau)

  • Trước hết là tội nói dối. Có nhiều người quen nói dối, hay nói dối quen cũng vậy, rồi cho là nói dối không phải là tội trọng. Lại có những hình thức xét bề ngoài thì không phải là nói dối, nhưng chính là nói dối, cháu thí dụ: Cứ khoe là mình đạo đức, chịu khó đi lễ, đóng góp tiền bạc, của cải … Song lại không có lòng yêu thương vợ, hay chồng, con cái, bố mẹ, dâu rể, anh em, bà con, họ hàng … thù ghét, nói xấu, phê bình v.v… Hành động đạo đức bề ngoài đó chính là hành động “nói dối”. Và đó là tội trọng!
  • Thứ Hai: Tội tham. Theo chú thì “tham” có mấy thứ ? Cái nào nặng tội nhất!

– (T): Tôi nhất thời xin kể ra mấy thứ: Tham lam tiền bạc, của cải, tham danh vọng, quyền chức. Tham sắc, tham tài. Tham sống sợ chết …

– (Th): Chú sai hết! hay là nói cách khác: Biết như vậy thì xoàng thôi! những cái tham ấy ai lại chẳng biết, chỉ là người ta không tránh được thôi! Cháu cho biết: Có một cái tham nguy hiểm là: Muốn “chết lên Thiên đàng ngay”. Trong khi không biết mình phạm biết bao nhiêu điều làm Chúa buồn, Chẳng biết có được bao nhiêu ưu điểm gì không ? Tự cho mình cái quyền muốn lên Thiên đàng ngay, chẳng phải là kiêu ngạo sao ?

– (T): Các Thánh thế nào thì không biết, chứ con người đâu có ai dám nghĩ là mình có thể , hay cầu lên Thiên đàng ngay! Chưa kể không biết sẽ phải ở luyện ngục đến bao lâu chưa biết!

– (Th): Các ông bà dòng, các ông Trùm thì cứ cho mình đã hoàn hảo! Sau này chú chia sẻ với họ, cháu nghĩ là chú phải có tài hùng biện, chứ nếu không thì họ chả chịu! Chú có nghĩ đến chuyện này không ?

– (T): Thật sự chưa nghĩ tới! Nhưng dù có nghĩ cũng tùy vấn đề. Có những cái chưa chắc mình dám nói thẳng, vì mình đâu phải cha cụ.

– (Th): Họ cứ như một con vẹt! Ai cũng nói là được Chúa đánh động, trong khi về nhà thì chẳng ai làm đẹp lòng Chúa cả! Họ bị chuyện thế gian lôi cuốn.

– (Bà Quý): Tao cũng ở Dòng Ba, nói vậy là đụng chạm!

– (Th): Con xin lỗi mẹ! Mẹ có một khuyết điểm là, nếu mẹ hỏi thì cứ làm mọi người “giật mình”, vì câu hỏi của mẹ không giống ai! Họ thì tự cho là hiểu lời Chúa, còn mẹ thì chẳng hiểu gì cả! (Quả thực bà Quý thì không được hiểu biết nhiều về vấn đề “đạo”, vì là bổn đạo mới, theo bà kể thì trước kia lại cũng ít đi lễ, hay đọc kinh cầu nguyện, nên cũng ít nghe giảng. Có lần bà kể: “Khi người ta chia sẻ đoạn Phúc Âm về Chúa là cây nho, chúng ta là cành nho. Cành nào kết hợp cùng cây thì trổ sinh hoa trái, cành nào lià cây sẽ khô héo. Và người ta sẽ quang nó vào lửa. Bà dơ tay chia sẻ: Tôi nghĩ mình đừng quang vào lửa, uổng! cứ thu gom để đó, nấu bánh chưng thì càng tốt!” làm người nghe “giật mình” là vậy! Nói tóm lại Cô Thủy cũng thường hay đi theo nghe hoặc dự kiến những buổi hội họp nên cô biết hết! Sau này cũng có lúc cô đề cập đến những buổi có tôi. Ở giai đoạn này, tôi chỉ mới gia nhập Dòng Ba mà thôi! mọi sự còn lạ!).

– (C.Th tiếp): Chú biết không, nhiều người họ cứ như là thông thái, biết tất cả, cái gì cũng biết. Nhưng thực ra, có những điều rất thường trong cuộc sống như những tội mà cháu vừa nói, họ lại không chịu biết! Đ. Mẹ biết tất cả! Cho dù họ đi lễ, đọc kinh nhiều, nhưng họ lại cứ phạm đi phạm lại những tội trọng này, thì một ngày kia, muốn được Chúa xét, cũng còn hơi lâu! Nên Đ. Mẹ muốn họ hiểu, để họ càng tránh được nhiều thì Đ. Mẹ sẽ yên tâm hơn! Những điều cháu được phép nói đây, chú có cho là hoang đường không ? (Tôi không biết cô dùng chữ hoang đường ở đây có đúng không ? hay có ý gì khác ? Nhưng tôi biết những điều cô nói là trúng chứ không sai!).

– (T): Tôi nghĩ những điều cô vừa nói là đúng không có gì sai!

  • – (Th): Thứ Ba: “Yêu không đúng chỗ!”. Chú! Có khi nào chú yêu một người mà chú sợ nhất không? Ví dụ, chú được về một nơi mà chú sợ. Nói rõ hơn, một LH chưa biết đến Chúa, chẳng hạn như người hàng xóm của chú, bất chợt họ chết, vì họ không có đạo, nên chú không nghĩ đến việc phải cầu nguyện cho họ. Chủ đề cháu đặt ra cho vui thôi! “Yêu nhầm”, “Yêu không đúng chỗ”, có nghĩa là: Dù mình ghét cái người ấy, mình không thích người ấy, nhưng mình vẫn cầu nguyện cho họ, đọc kinh cho họ.

– (T): Đâu có sao! Chúa dạy ta phải cầu nguyện cho kẻ thù nữa mà! Thực ra tôi nói câu này, cũng chỉ là trên lý thuyết thôi! Trên thực tế, tôi cũng chưa làm được điều này, hoặc có thì cũng rất ít! Lâu lâu tuy tôi có cầu nguyện cho những người Cộng Sản là những người tôi không ưa họ, nhưng tôi biết là tôi thường cầu cho chế độ của họ sụp đổ, nhiều hơn là cầu cho họ ăn năn tội lỗi mình và đi tìm kiếm Thiên Chúa!

– (Th): Chú có ý tốt! Điều này thực hiện cũng khó! Thường khi, mình sợ ai, thì đề phòng người đó, còn ghét ai, thì khó mà cầu xin cho người ấy! Vì thế cháu nói cho chú hiểu là: Ta đừng có phân biệt dù trước họ là kẻ thù của ta, chú hiểu không ?

– (T): Cô nói đúng! Khó thực hiện đấy! Nhưng cô nhắc cho nhớ thì có thể từ nay mình chú tâm, mình sẽ dễ tập hơn trước, còn kỳ thị thì mình sẽ không kỳ thị nữa! Nói thế thôi chứ không thể quả quyết được. Con người vốn dĩ yếu đuối mà!

– (Th): Chú biết không, nhiều khi khó cũng phải cố gắng! Bởi hễ ta phân biệt, mà nuôi lòng thù hận, ghét mà không dứt được, là tội trọng, nếu mang xuống mồ.

– (Th): Bây giờ cháu nói điều 4.

  • Tuy là thứ 4: lỗi bác ái song điều này cũng quy về điều 3 thôi! Tình trạng khi người ta bị bệnh nặng. Chú có biết không, người bị bệnh nặng hay than phiền. Có người thì biết trông cậy vào Chúa, phó thác cho Chúa, hy sinh chịu đựng dâng Chúa để chỉ cho các LH trong thanh luyện. Nhưng có người thì thậm chí đau quá, còn hỗn hào cả với Chúa, nhưng Chúa không bắt tội. Chúa chỉ xét, và tính lúc họ sống và còn mạnh khỏe thôi! Cháu nói điều này có ý là: Dù thấy một người sắp chết, họ có thái độ hay lời nói xúc phạm đến Chúa, có khi vì thế mà làm cho mình ghét họ, hoặc biết người đó không có đạo, chưa biết Chúa đi chăng nữa, nếu ta không cầu xin cho họ, ta cũng lỗi bác ái – Đây cũng là tội trọngvì đức bác ái thuộc phạm vi lề luật của Chúa. Vậy khi ta lỗi đức bác ái, là ta phạm vào lề luật cùng là Giới răn của Chúa. Chú cứ tập làm các việc này cho thành thói quen đi! Cháu bảo đảm nếu ta tích lũy được nhiều điều làm cho Chúa vui trong lúc ta còn sống, còn mạnh khỏe, thì khi bệnh, hoặc lúc Chúa gọi về, cứ yên trí. Chú hãy suy gẫm, và truyền đạt cho chị Linh Giang của cháu, vì chị cứ hay cho mình là hay hơn người khác, nhưng kỳ thực, chị chẳng biết gì cả đâu!

(Theo bà Quý thì trước kia bà cũng thường hay nói: “Con Thủy nó nhờ tao nhắc nhở tụi bay phải đi lễ, và chịu khó đọc kinh, nó bảo mọi người trong nhà lười biếng lắm, chỉ lo tiền bạc, của cải thôi, Chúa buồn lắm!” Nhưng không ai tin, đều cho là bà bịa ra chuyện cô Thủy để nói! Ngay cả khi Ông Tr.Sơn (chồng bà) còn sống, ông cũng bảo: “Bà chỉ bịa! và vì vậy, hễ ông thích thì đi lễ, không thì thôi, mãi đến gần cuối đời, ông mới đi thường).

Chú ạ! Bây giờ cháu phải đi! Chú tha lỗi, khi khác sẽ nói tiếp! Con chào cô chú và mẹ, cám ơn chú đã nghe cháu nói mà không chán!

– Chúng tôi cũng cám ơn cô nhiều và chúc cô được thêm nhiều ơn Chúa!

BUỔI NÓI CHUYỆN TẠI TÂM LINH ĐÀN

Ngày 06 tháng 4 năm 2005, lúc 20giờ11’

  1. Câu hỏi về ĐGH. Gioan Phaolô II mới băng hà ngày 03.4.2005, lúc 06 giờ sáng.

(Trong khi chờ đợi cô Thủy lên tếng, chúng tôi có thói quen cầu nguyện thầm, xin ơn Chúa Thánh Thần, mời Đức Mẹ cùng tham dự buổi nói chuyện với chúng tôi. Cũng có khi chúng tôi thầm đọc kinh Lạy Cha) Cô Thủy lên tiếng:

– (Th): Con chào mẹ và cô chú, hôm nay có tin gì vui không ?

– (T): Xin chào cô Thủy! Tôi cũng bình thường!

– (Th): Ở nhà trước khi sang đây … Chú thử nhớ lại xem có gì vui ?

– (T) (Tôi suy nghĩ một chút để cố nhớ xem có gì “vui”): Không có gì đâu, thưa cô!

– (Th): Thôi cháu bật mí! … Vì có lẽ chú quên rồi! Chú có ý đem các linh hồn vào trong lời cầu nguyện, và như thế chú tự nhiên cảm thấy vui. Cháu thấy chú cười thầm nhiều!

– (T): Tôi không để ý nên không nhớ mình có cười hay không, có thể đôi khi mình có những hành động trong vô thức, nên đầu óc không ghi nhận. Có điều này là tôi có nghĩ về ĐGH, nhưng chỉ là một sự quan tâm cách tự nhiên. Nhân tiện, nhớ tới ngài, Cô có thể cho biết tin tức mấy ngày nay về việc Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II mới băng hà không ? Nghĩa là Ngài vừa được Chúa gọi về trong Nước của Chúa, trong Tin Mừng Chúa Giêsu gọi là Nước Trời. Chắc những ngày này vui lắm! Cô cho chúng tôi vui với … có được không?

– (Th): Con cho mẹ biết là thứ Sáu tới này, mẹ nên hợp ý với Giáo hội như lời Phụng nói.

(Chú thích: Phụng vừa nói trong bữa ăn tối, và cô ấy đã nghe được ngay! Thứ Sáu này là ngày an táng Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II. Ngài vừa qua đời chủ Nhật 03.4.2005, khoảng gần 06 giờ sáng, sau khi đã dâng lễ kính “Lòng Chúa thương xót”. Xem ra cô không mấy sốt sáng về câu hỏi của tôi. Cô nói với mẹ cô bằng một giọng rất bình thường).

– (Th): Còn chú hỏi về Đ.G.H. xin tha lỗi, đó là việc của Chúa! Cháu chỉ được phép nói những gì Chúa cho phép, và làm những gì Chúa cho phép làm. Chẳng hạn như hôm đem ông Trường Linh và bà Hoài về để nói cho người nhà biết. Điều này nếu ta nói ra thì cũng chẳng có ai tin cả!

(Luận: Thực ra tôi cũng có hơi tò mò, nghĩ là Đức Thánh Cha thì bao giờ cũng rất đạo đức, riêng về Đức Gioan Phaolô Đệ Nhị thì mình lại có cảm tình hơn ở chỗ là Ngài sinh thời rất chống Cộng và từng tranh đấu cho dân tộc, quê hương Ba Lan của Ngài tới thắng lợi. Nên nghĩ rằng ĐGH chết thì thế nào cũng được Chúa đón ngay về Thiên Đàng. Mấy ngày hôm nay, cô Thủy chắc chắn được thưởng thức màn tiếp đón vô cùng long trọng và nếu được cô mô tả lại cảnh Thiên Đàng trong ngày đại lễ đón tiếp đấng Đại diện Chúa ở trần gian mới được gọi về thì thật là hân hạnh cho tôi biết là chừng nào … nhưng thú thực, cô làm tôi cụt hứng …chết đi được! Nhưng cũng chỉ 5 giây thôi, tôi lấy lại được tâm trạng bình thường ngay lập tức, khi nghĩ lại cô từng cho biết Trong Thế giới Tâm Linh có luật lệ của TGTL, và cô cũng chỉ được nói những gì lề luật cho phép. Biết đâu cô còn nao nức muốn kể cho tôi nghe hơn cả tôi muốn, nhưng Chúa không cho phép tiết lộ bất cứ sinh hoạt nào nằm trong luật của “nhà nước” Thiên Đàng, cũng là luật của Chúa. Có thế mới gọi là Thiên Đàng chứ! Thiên đàng là cả một kho tàng những gì loài người mơ ước muốn biết, nhưng lại không được biết tí nào! Nói chơi thôi, đó chỉ là định nghĩa của tôi thôi, quí bạn nghe rồi bỏ qua cho. Sợ Chúa biết … Chúa giận! Đó là ý nghĩ của tôi năm 2005.

Hôm nay là những ngày của tháng đang bước dần tới cuối năm 2024 tức 19 năm sau, chúng tôi đang chuẩn bị cho phát thanh lại lần thứ nhì các Chương Trình TGTL, chắc chắn sau 19 năm phải có một vài vấn đề, hay sự kiện theo thời gian được phơi bày cách rõ ràng hơn với những bằng chứng cụ thể, thì sự suy nghĩ của người ta không khỏi có những cái gọi là “thay đổi lập trường. Kẻ làm “khí cụ” của Đức Mẹ trong việc “nói hoặc viết về những sự thật cho những ai muốn biết được biết”, tất phải trung thành với sứ mạng của mình là những gì Chúa và Đức Mẹ đã soi đường, chỉ lối cho thấy, thì cũng phải nói lên những sự thật nằm trong chân lý của nó. Dù rằng 19 năm trước mình đã nghĩ khác theo cái nhìn của mình. Nếu không được Chúa Thánh Thần soi sáng, thì cái nhìn của con người, nói sâu xa hơn là quan niệm của con người thực ra không có gì làm bảo đảm. Thí dụ thời xưa, quan niệm của giáo dân nói chung là ai cũng kính trọng các cha, đừng nói là đấng mà chúng ta quen xưng hô một cách cung kính là Đức Thánh Cha. Cho nên khi nghĩ về ĐTC chúng ta nghĩ về tư cách đạo đức cũng như về kiến thức của các ngài phải là một con người tuyệt vời, hoàn hảo tuyệt vời, thế nhưng trong những năm viết về “Sứ Vụ Tình Thương của Mẹ Maria đến cùng nhân loại”, thì Đức Mẹ đã soi đường dẫn lối cho chúng tôi thấy cách suy nghĩ như xưa cần phải xét lại, vì thời đại đã khác, Giáo Hội cũng đã bị ngta làm cho ra khác, không như Giáo Hội Chúa Thiết lập và các Thánh Tông Đồ cùng các triều đại Giáo Hoàng trước đây đã xây dựng và bảo vệ Đức Tin dựa trên các mạc khải của Chúa. Lập luận bao nhiêu cũng không bằng đưa quí vị đến với các Thông Điệp của Chúa, vì ngoài Kinh Thánh ra, các mạc khải của Chúa cũng chính là Lời Chúa. Hôm nay chúng tôi mời quí bạn nghe Chúa Giêsu đặc biệt nói về Ngôi vị Giáo Hoàng qua:

Thông điệp Guadalupe số 25 Đặc Biệt Về Ngôi Vị Giáo Hoàng

Tổng cộng các Thông Điệp Của Chúa Giêsu Kitô Ban Qua Chị nữ tu Guadalupe gồm 29 thông điệp (bao gồm cả 2 Thđ. Mở Đầu của Chúa Giêsu & Mẹ Maria), mỗi Thđ là một đề tài Chúa, Đức Mẹ dạy con cái của Người, vì Chúa nói: Từ nay những người đã được thánh hiến không còn dạy dỗ và chỉ bảo cho con cái của Ta nữa. Cho nên đích thân Ta và Mẹ Ta sẽ dạy dỗ cho các con. Vì mang tính cách là những bài giảng dạy, nên Thđ nào cũng rất dài. 29 Thđ được ban ra trong thời gian 3 năm từ năm 1998 đến 1990. Sau đó là cả ngàn Thđ được ban qua Lm. Gobbi; Rồi từ năm 2010 Chúa truyền dạy cho các con chiên của Chúa qua sách Sự Thật. SST là một Tặng Ân của Chúa Cha đã ban cho từ rất lâu, nhưng đã được đóng ấn niêm phong cho tới thời cuối và chỉ Chúa Con mới là Người được mở cuốn sách ấy và ban cho tất cả những ai muốn biết được biết qua Sứ Giả thứ 7 của Chúa là chị Maria Divine Mercy. Qua sưu tầm và nghiên cứu, chúng tôi được biết đã có tới 1331 ThĐ được ban cho nhân loại.

Thđ. Guadalupe số 25 Đặc biệt về Ngôi vị Giáo Hoàng gồm 34 đoạn; Phần trích dẫn dưới đây chỉ là một số câu nằm trong các đoạn mang số khác nhau, nhưng không phải mỗi đoạn chỉ có thế! Sau này khi đọc các “Sứ Vụ Tình Thương”, Quí bạn có thể tìm thấy nguyên văn Thông Điệp của Chúa, hay của Đức Mẹ. Đây là Thđ được ghi dấu từ Guatêmala, ngày 8 tháng 2 năm 1990.

Sau đây là các Trích đoạn:

Chúa nói:

Đoạn 6. … Có một số giáo hoàng chẳng phải là giáo hoàng, nhưng mà là ngụy giáo hoàng, vì chúng không yêu mến Hội Thánh, chúng không bênh vực và bảo vệ Hội Thánh, chúng không chăm sóc Hội Thánh, chúng không phụng sự Hội Thánh; trái lại, chúng gây ra nhiều điều tai hại cho Hội Thánh…

Đ.7 … Những kẻ nghe theo lời Ta là những kẻ có lòng khiêm nhường và có tinh thần biết phục tùng, chúng đã không để cho ma quỷ phá hoại được Hội Thánh của Ta. Còn những kẻ không có lòng khiêm nhường, cũng không có tinh thần phục tùng nghe theo tiếng nói của Ta, thì đã mở cửa cho bọn phản bội Ta xâm nhập Hội Thánh; và làm như thế chúng đã trở thành ngụy giáo hoàng …

Đ.8 … Hỡi các con của Ta, Ta muốn nói với chúng con về từ ngữ này, bởi vì nhiều người trong đám con trai của Ta không hiểu rõ về từ ngữ này, và chúng đâm ra hoang mang. Ngụy giáo hoàng không phải là một người lật đổ một giáo hoàng để rồi mình lên ngôi giáo hoàng. Ý nghĩa đích thực của chữ “ngụy giáo hoàng” là như thế này: Một người con trai của ta làm chủ chiên, lãnh đạo Hội Thánh của Ta, nhưng rồi quay ra chống lại Ta, chống lại Giáo Lý của Ta và làm hại đoàn chiên của Ta, thì đó là một ngụy giáo hoàng

Đ.11 … Trong lịch sử các đời giáo hoàng, có những giáo hoàng tốt cũng như có những giáo hoàng xấu. Cũng có những vị giáo hoàng rất thánh thiện, và cũng có những giáo hoàng là ngụy giáo hoàng. Điều đó có ý nghĩa như thế nào? Điều đó có ý nghĩa rằng một số trong các người con trai của Ta đã để cho mình bị thằng quỷ lừa gạt, và chúng quên rằng mình là những phần tử sống động của một Hội Thánh Duy Nhất và Thánh Thiện …

Đ.16 … Hỡi các con thân yêu, Ta muốn nhắc lại một lần nữa rằng, như Phêrô đã chối Ta thuở trước thế nào, thì ngày nay Gioan Phaolô II cũng đã chối ta như vậy. Phúc cho những kẻ không nhiễm lấy gương mù vì lời Ta đang nói đây, bởi vì hôm nay Ta muốn nói cho chúng con nghe những sự thật.

Hỡi các con thân yêu, chúng con hãy mở mắt ra, hãy quan sát thời sự: Sự gian ác của quỷ đã xâm nhập Hội Thánh. Gioan Phaolô II đã chối Ta khi nó không chịu nghe theo lời kêu gọi của Ta bảo nó phải hủy diệt giáo lý của Công Đồng Vatican II (1); vì giáo lý này chống lại Ta; khi nó không muốn trở lại với Thánh Lễ Triđentinô (Thánh Lễ Truyền Thống và còn gọi là Thánh Lễ La Tinh) , không muốn từ bỏ Thánh Lễ theo Nghi Thức Mới Novus Ordo; Rồi sẽ lại còn có những giáo hoàng bách hại các linh mục chân chính và giáo dân chân chính của Ta; khi nó liên kết với những kẻ vô đạo và đem tà thần đặt vào trong Thánh Đường của Ta (Chúa ám chỉ ngụy gh. Francis, vì Thđ này của năm 1990, còn phải đợi 29 năm sau (2019) sự kiện Francis rước thần “mẹ đất” Pachamama vào Thánh Đường của Chúa mới ứng nghiệm). Vì lý do đó, nó không thể tránh được cuộc trừng phạt, bởi vì với tư cách là đại diện của Ta, nó phải lo cho con cái của Ta ăn năn thống hối, và nhờ đó rất nhiều người sẽ được cứu rỗi, nhưng nó không nghe lời Ta và cũng chẳng thay đổi đường lối hành động của nó (Francis hôm nay quyết tâm làm cuộc cách mạng, thay đổi Giáo Hội của Chúa, theo lời các lãnh đạo Tam Điểm là “Sẽ không còn cái gì như cũ”) …

Đ.18 … Đây là thời đại Satăng được đưa vào xâm nhập Hội Thánh. Ta đã nói điều đó trong Kinh Thánh, nhưng các kẻ trong giới lãnh đạo Hội Thánh thì lại không hiểu. Chúng nó nhạo cười các lời tiên tri nói về điều đó, và chúng nó gạt bỏ những lời tiên tri đó. Và vì thế, chúng nó đã đem Hội Thánh đến tình trạng tan rã như hiện nay. Thực vậy, thằng quỷ Satăng đang phá hủy Hội Thánh, trong khi những kẻ lãnh đạo Hội Thánh thì lại không biết điều đó. Nếu có những linh mục hay người nào khác biết và nói ra, thì liền bị bịt miệng; làm như vậy là chúng đang tiếp tay với Satăng để cho mọi công việc của quỷ được tiến hành dễ dàng …

Ta là Đấng Cứu Thế

Chúa Giêsu của các con

————–

Chú thích:

(1).không nghe lời Chúa bảo “phải hủy diệt giáo lý của Công Đồng Vatican II” . Chúng ta biết giáo lý của CĐ.Vat.II là giáo lý lầm lạc, vì chủ trương đi làm “Đại Kết” các tôn giáo, Vatican 2 đã gỡ bỏ các án phạt cho ly giáo, lạc giáo, nhất là cho cả Tam Điểm và Cộng Sản. năm 1986 chính GH. Gioan Phaolô II là người khai mạc các cuộc tụ tập các ly giáo tà giáo tại Assisi rồi cùng với ly giáo, tà giáo cầu nguyện chung là quá phạm thượng, đặt Thiên Chúa xuống ngang hàng với bụt thần. Phạm Điều Răn Thứ Nhất là phạm tội trọng. rồi từ đó, nhất là thời gh. Francis xé bỏ dần Kinh Thánh tức phá các lê luật, các Bí Tích của Chúa v.v…

—————

(Nhìn lại quá khứ của ngày 06/4/2005, qua Thông Điệp của Chúa ngày 8/2/1990, chúng tôi hiểu lý do tại sao Sứ Giả của Đức Mẹ hồi đó không chút hào hứng đáp ứng câu hỏi của tôi, nếu không muốn nói là lạnh nhạt và dửng dưng. Chắc chắn là đã không có quang cảnh tưng bừng đón tiếp một giáo hoàng như dạo đó tôi tưởng. Tuy nhiên biết đâu lại chẳng có người vin vào chuyện ĐGH. G.P.II đã được Giáo Hội phong Thánh? Xin trả lời: Một Ngụy gh. như gh. Francis thì không có gì mà ông ta làm lại được nhìn nhận trước mặt Thiên Chúa.)

  1. Tại sao cha mẹ tôi không cho tôi biết tình trạng chú Trường Linh?

– (Th): Cháu biết chú còn muốn hỏi về những điều chưa biết! Chú có muốn hỏi không ?

– (T): Cha mẹ nào cũng thương con. Ngay như cô Thủy cũng đã tỏ ra thương bố mình, bảo lãnh cho ông, rồi còn luôn quan tâm đến tình trạng đạo nghĩa của người nhà, về giúp mọi người. Vậy mà sao cách nay 2 năm, cô giúp cho cha mẹ tôi về gặp tôi, sao các cụ lại không báo hay nói gì về tình trạng của chú Tr.Linh cho tôi biết. Giá như tôi được biết sớm hơn có phải là tốt cho chú ấy hơn không ?

– (Th): Các cụ không có quyền! Các cụ cũng còn đang ước ao muốn gặp Chúa! Con nói như vậy không biết chú có cảm nhận được không ?

(Bạn đọc hẳn còn nhớ trước đây, cha mẹ tôi nói là đã được vui. Mẹ tôi còn bảo “các con không phải lo lắng cho má”. Nhưng theo câu nói này của cô Thủy, ta hiểu là các cụ tuy đã được Chúa cho vui, nhưng không có nghĩa là đã được ở bên Chúa luôn. Theo từ ngữ thế gian có nghĩa là chưa “lên Thiên đàng” đâu. Khi hiểu như vậy thì ta vẫn có bổn phận xin lễ, cầu nguyện cho họ. Sau này có dịp tôi hỏi kỹ thì cô Thủy cho biết rõ hơn. Xin bạn chờ).

  1. Vấn đề “Kiếp luân hồi”

– (T): Tôi hiểu, thưa cô! Vậy tôi xin sang đề tài khác: Trong thế gian, không ít người tin có kiếp luân hồi: Con người sau khi chết, ở thế giới bên kia một thời gian, ngắn dài tùy lúc họ sống trên dương thế, rồi họ sẽ được đầu thai trở lại như thế nào chưa biết. Cô nghĩ sao về thuyết này ?

– (Th): Cháu cho biết: Khi đã được ở bên Chúa, thì ví như có được đầu thai trở lại làm Hoàng đế, Linh hồn đó cũng sẽ cực lực xin không đi!

– (T): Đó là trường hợp LH được hưởng phúc Thiên đàng. Còn những linh hồn khác, chưa được diễm phúc ở bên Chúa, họ còn đang ở vòng ngoài. Nói trắng ra, vùng thanh luyện, có linh hồn nào được phép đầu thai trở lại không ?

– (Th): Chú có thể hỏi bằng một sự thành thật hơn không ? Nghĩa là, chú có nghĩ rằng sau khi chết, người ta còn có nhiều đạo, nhiều đường, nhiều ngã rẽ khác để đi không ? Xin cho biết ?

– (T): Tôi xin khẳng định: Đối với tôi, tuyệt đối tôi không tin có sự “đầu thai trở lại”! Nhưng vì tôi còn ở kiếp này, tôi không thể làm cho người khác cũng tin như mình được! Họ sẽ bảo: Tôi cũng chẳng biết gì! Nên tôi mong có người ở kiếp trên – Chính người trong thế giới Tâm Linh – bảo cho họ biết rõ thật sự thế nào ?

– (Th): Cháu biết là chú có nói cũng khó! Người ta vẫn cho là chú bịa ra! Nhưng vì chú muốn thì cháu xin trả lời: Sau Chúa, còn một tên muốn bằng Chúa. Nó luôn luôn đợi chờ những linh hồn sa ngã. Nó luôn luôn dụ người ta bằng mọi cách. Trong đó có cả cách nó nói: Sau kiếp này rồi, người ta sẽ lại đi đầu thai vào kiếp khác. Song cháu xác quyết rằng: Hễ ai tin vào nó, thì chết sẽ biết: Chẳng có một đường lối nào khác, ngoài nơi tối tăm vô cùng tận!

– (T): Cám ơn cô nhiều lắm! Cô trả lời rất rõ, mong rằng những người đã muốn biết họ sẽ tin.

66. Cuốn phim cuộc đời của mỗi người.

– (T): Tôi xin hỏi, rất nhiều tài liệu, nhân chứng cho biết: Có một cuốn phim đời mình, người ta sẽ được thấy tất cả những gì mình đã làm. Từ những việc tốt lành đến những tội lỗi lớn nhỏ, mình đã phạm trong đời. Cô đã trải qua rồi, vậy xin hỏi: Người ta sẽ được thấy cuốn phim đó vào lúc nào? Lúc sắp tàn hơi, hay ngay sau khi vừa chết ?

(Chị Vassula Rydén, người được Chúa Giêsu chọn làm Sứ giả Hiệp nhất giữa Công giáo và Chính thống giáo. Chị viết cuốn “Sự thật trong Thiên Chúa” là những sứ điệp của Chúa Giêsu đọc cho chép, và cũng là người được nhìn thấy cuốn phim đời mình, nhưng không ở trong những trường hợp vừa nói trên. Chú Thức (Thúc Tri Thức, em tôi) cũng đã kể lại trong thời gian hôn mê không biết gì, sau vụ tai biến mạch máu não, mà Bác sĩ quả quyết không qua khỏi. Thức kể lại rằng: Đã nhìn thấy hết những tội lỗi mình đã phạm, như xem một cuốn phim).

– (Th): Cái đó còn tùy từng trường hợp Chúa xét đối với mỗi một linh hồn. Ở đây, cháu chỉ đưa ra từng thí dụ: Có bệnh nhân, trước lúc lâm chung, Chúa cho nhớ lại và biết được khi trước mình đã phạm vào những tội gì nặng nhất. Chẳng hạn như: Tội làm cho người ta không được vui, như có những đàn ông dụ dỗ, làm hại đời những cô gái còn trong sạch. Đàn bà tham tiền đã để cho người nghèo phải đau khổ. Đó là cháu mới chỉ nói có hai điểm mà thôi! Nếu nói hết ra thì hơi dài! Những LH này nếu biết ra, mà nhân lúc còn tỉnh, hãy năn nỉ xin Chúa tha, thì khi chết mới được các Thánh cho biết Chúa cho ở chỗ nào trong việc đền tội. Con cho thí dụ thêm: Con người khi gần chết, Thiên thần bản mệnh chờ, để người bệnh có còn nghĩ đến Chúa không? Nếu không, thì sẽ được ma quỉ đón đi ngay. (Cô ngắt ra một chút rồi hỏi mẹ cô:) Mẹ có sợ không ?

– (Ch.Quý): Sợ, chớ sao không sợ!

– (Th): Con cho mẹ vui, có con giúp! Nhưng mẹ phải bỏ những ý nghĩ lơ mơ đi! Mẹ phải vững niềm tin vào Chúa, bỏ đi những hoài nghi về tôn giáo, và những thói quen mê tín, dị đoan. Cộng thêm với việc siêng năng đọc kinh, đi lễ, thì con có thể giúp mẹ được!

(Xin nhắc lại: Bà là người đi đạo theo chồng, nên giáo lý rất yếu! và mặc dầu đã theo đạo, nhưng những ngày giỗ, vẫn làm theo thói quen khi trước, là cho người chết ăn, giống như người ta cúng gà, cúng vịt … Bà từng nói “Một năm có một lần, không cho người ta ăn … để người ta đói … ư? Cũng đã có lần, cô Thủy bảo bà: “Con nói cho mẹ hay, nếu người chết mà về ăn được, thì người sống chắc cũng sợ quá lăn ra mà chết!”. Lần khác cô nói: “Nếu như bầy hoa trái, vì đó là nếp sống văn hóa dân tộc, thì Chúa cũng không trách, và Giáo Hội ngày nay đã cho phép. Nhưng nếu làm vì tin tưởng quàng xiên, thì Chúa buồn!)

– (Cô Thủy quay qua hỏi Phụng, vì Phụng vừa có mặt): Phụng có gì vui không ? Em có muốn chị nói về em không ?

  1. Cô Thủy nhắc Phụng

được ơn Đ. Mẹ, vì có điều làm Đ. Mẹ vui.

– (Phụng): Em thì tuần này vui! Chị có gì thì xin cứ nói đi!

– (Th): Em được Đ.Mẹ nhận lời từ hôm em có ý định đón Đ.Mẹ về nhà

(Tại địa phương này, có thể cũng giống như nhiều nơi có đông người Việt Công giáo, thường có thói quen như ở VN, một số địa phương, các thôn xóm tổ chức đón Đ.Mẹ về nhà, đọc kinh gia đình mỗi chiều Chủ Nhật luân phiên. Việc đọc kinh thì tốt, nhưng lại có tục lệ bày ăn uống. Tới phiên nhà nào đọc kinh, nhà ấy phải lo tiệc tùng cho mấy chục người ăn. Sau nhiều năm, vấn đề ăn uống leo thang do có một số gia đình khá giả, có nhân sự để đãi đằng, tạo ra gánh nặng cho những gia đình đơn chiếc, hoặc vợ chồng già, hay gia đình bận rộn con thơ, khiến cho có một số gia đình rút lui. Vợ chồng Phụng cũng rất bận rộn: Mẹ già, các con còn nhỏ, hai vợ chồng đi làm, Chúa Nhật đi ca đòan nhiều khi còn phải ở lại tập hát, nên đã một lần từ chối. Sau khi từ chối, cô Thủy có về mắng em là tại sao em lại giám từ chối Đ.Mẹ đến nhà. Phụng có nói lý do nhưng cô Thủy bảo “Phải Hy Sinh” cho nên lần này tới phiên, Phụng không từ chối nữa! Thực ra từ khi qua thành phố Cây Xanh, tôi có tham dự những buổi đọc kinh tại nhà chị Qúy tức nhà vợ chồng Uyển Phụng, và thấy không đồng ý lắm về việc phục vụ ăn uống, sau buổi đọc kinh. Nhiều khi gia chủ cứ lo loay hoay nấu nướng hơn là kinh sách. Rồi thời giờ ăn uống kéo dài gấp mấy thời giờ cầu nguyện. Nhiều chỗ biến thành cơ hội ăn nhậu. Bên thành phố Ánh Sáng trước đây chúng tôi ở, người ta cũng tổ chức đọc kinh như vậy, nhưng cấm việc bày biện ăn uống, chỉ trà nước chút đỉnh thì được! Các ông bà Dòng Ba cũng có những tháng đọc kinh trong năm, như tháng Mân côi, tháng các linh hồn, nhưng cũng cấm bày biện ăn uống như bên thành phố chúng tôi vậy. Tôi thấy như vậy tốt hơn, không gây mặc cảm cho những người già hoặc hoàn cảnh neo đơn! Thực ra đọc kinh mà kèm theo ăn uống đáng coi là một hủ-tục cần bãi bỏ – Cô Thủy tiếp:).

– Chị cho biết em rất được Đ.Mẹ thương, nên đã cho em không ngờ … là có việc mà giống như không có việc.

(Hình như là Giám đốc cho học, huấn luyện nghiệp vụ trước, mà vẫn có lương. Tôi chỉ nghe phong phanh, vì không thích hỏi sang những chuyện đời tư, dù là của con cái. Tôi vẫn có thói quen như vậy đối với tất cả mọi đứa con. Nếu điều gì chúng cho biết thì mình nghe. Chừng nào chúng muốn hội ý thì mình mới nói. Không thì thôi! Dứt khoát không xen vô, khi chúng đã có gia đình, đã thành thân – Cô Thủy lại tiếp:).

– Điều này chị đã nói với em là bí mật. Chắc bây giờ em đã có đáp số rồi ! Em có vui không?

– Vâng em rất vui, rất vui !

(Dĩ nhiên trong nhà bà Quý vẫn có những cuộc tiếp xúc riêng với cô Thủy, bất cứ lúc nào bà muốn. Nhưng theo chị Qúy kể lại, thì từ xưa tới giờ mẹ con chỉ nói chuyện vui chút đỉnh, còn cô Thủy mục đích cô xin Chúa về chỉ để nhắc nhở chuyện đọc kinh, đi lễ. Nếu làm biếng thì cô nói, không về nữa! Chứ không bàn chuyện này chuyện nọ, vì chị Quý bảo chị cũng không biết gì về đạo mà hỏi. Cả gia đình thủa trước có lẽ không có thói quen siêng năng đọc kinh đi nhà thờ, vì ông Sơn (đạo gốc) vốn cũng vậy! Có khi chị Quý bảo con Thủy nó bảo cả nhà phải đi lễ, thì mọi người lại cho là bà chỉ bịa! Ngay cô Giang là người chị lớn trong nhà, cũng không bao giờ tin. Trước kia cô rất siêng đi sinh hoạt đời. Anh Phi chồng chị là người Tàu Việt sống tại Căm-pu-chia theo đạo vợ, là chịu rửa tội mà thôi, anh cho đạo là ở tâm, chứ không lệ thuộc vào việc đọc kinh đi lễ. Bây giờ thì cả nhà đã có sự đổi mới rồi!).

(CÒN TIẾP)

——-oOo——-

Đề tài về Tam Điểm kỳ này vẫn tạm gác lại, để nghe Chúa nói về: Sự tồn tại của luyện ngục – cho những ai muốn biết được biết.

——-oOo——-

**(2)** Luyện Ngục không phải là nơi mà các con cảm thấy vui sướng để bước vào

Thông Điệp. 214 (SST) Thứ Sáu, ngày 07 tháng10 năm 2011

“Sự tồn tại của Luyện Ngục đã bị người ta hiểu lầm. Nhiều người tin rằng nó chỉ đơn giản là một khoảng thời gian chờ đợi thanh tẩy trước khi linh hồn có thể vào Thiên Đàng, vì những linh hồn này đã không thể ở trong tình trạng ân sủng vào lúc chết. Các con à, có nhiều tầng khác nhau ở Luyện Ngục và tất cả các linh hồn đều cảm nhận một nỗi đau thiêu đốt của sự tăm tối mà nỗi đau đớn đó càng gia tăng khi càng đi xuống tầng thấp hơn. Điều này có nghĩa là linh hồn nào gần như bị ném xuống Hỏa Ngục sẽ chịu nỗi đau thiêu đốt nhiều nhất. Mặc dù tất cả các linh hồn trong Luyện Ngục cuối cùng sẽ được bước vào Vương Quốc của Cha Ta, nhưng Luyện Ngục không phải là nơi các con cảm thấy sung sướng để bước vào. Đây là lý do tại sao các con phải chiến đấu với tội lỗi và xin ơn tha thứ càng thường xuyên càng tốt, nếu có thể để luôn ở trong tình trạng ân sủng. Đây là lý do tại sao các con phải luôn luôn tuân theo Mười Điều Răn. Đây là lý do tại sao các con cũng phải cầu nguyện cho linh hồn của những người đang ở trong Luyện Ngục, bởi vì nếu không có lời cầu nguyện của các con, thì họ không thể vào Thiên Đàng cho đến Ngày Phán Xét cuối cùng xảy ra. Bây giờ là lúc các con phải đối mặt với Sự Thật.

Hãy cầu nguyện để xin những ân sủng mà các con cần, hầu được giải thoát khỏi tội lỗi để các con có thể bước vào Thiên Đàng. Hãy sẵn sàng mỗi ngày vì các con không biết trước về các kế hoạch đã được đặt ra đang chờ đợi các con. Cha ban cho các con Thông Điệp này để Sự Thật trở nên rõ ràng hơn. Những Thông Điệp quan trọng này đã không được trình bày rõ ràng cho các con trong những thập niên qua. Điều quan trọng là các con đang được chuẩn bị tốt.

Hãy đọc Kinh Lòng Thương Xót mỗi ngày vào lúc 3 giờ chiều thì Cha sẽ can thiệp vào lúc chết vì lợi ích của các con, cho dù các con có phạm tội nhiều đến thế nào và Cha sẽ tỏ cho các con thấy Lòng Thương Xót của Cha. Cha nói với các con điều này bởi vì Cha yêu thương các con, nên không phải là để đe dọa các con mà để bảo đảm rằng các con sẽ loan truyền Sự Thật cho những người thân trong gia đình các con.

Ngày nay Lời của Cha chỉ đơn giản là một lời nhắc nhở cho các con về Sự Thật đã bị che đậy đằng sau mặt nạ của lòng khoan dung. Có một chút gì đó giống như cách người cha hoặc người mẹ của một đứa trẻ vì nuông chiều nó quá đã khiến nó trở nên hư hỏng. Nếu cha mẹ cho đứa trẻ ăn quá mức thì sức khỏe của đứa trẻ sẽ bị ảnh hưởng. Tuy nhiên, khi cha mẹ vẫn tiếp tục cho đứa bé thức ăn thì giờ đây nó trở nên quen với lối yêu thương sai lầm. Điều này có thể khiến cho sức khỏe của đứa bé xấu đi. Đứa bé này, sau đó trở nên thiếu hiểu biết về việc đâu là những loại thực phẩm lành mạnh để ăn, bởi vì nó không hề biết gì về những thứ thực phẩm. Nó chưa từng được dạy bảo.

Giờ đây hãy dấn thân và nói cho anh chị em các con Sự Thật về Hỏa Ngục và Luyện Ngục trước khi quá muộn. Bởi vì nếu các con không làm thì sẽ không có ai khác làm.”

Thầy của các con và là Đấng Cứu Thế Thánh Thiêng

Chúa Giêsu Kitô

——-oOo——-

ACE/TGTL/SVTT&DCTĐ Kính chúc Quý thính giả và các bạn trẻ Một Tuần Lễ Bình An trong Thiên Chúa và Mẹ Maria.

2025-03-10T01:04:53+08:00
Go to Top